HànDẫn Tố cắn thật chặt môi dưới, nghe giọng từ trong loa truyền ra, cô bắt đầuhoài nghi Hàn Dĩnh mới là con ruột của cha cô. Cô ta chính là người gây chuyệnvì sao cha còn có thể nói ra những lời như vậy?
"TiểuTố, con không nên hận Tiểu Dĩnh, em con không cố ý, Trịnh Vĩ. . . . . ."
HànDẫn Tố cau mày cắt đứt lời lảm nhảm của cha, vô cùng lãnh đạm nói:
"Vôtình hay cố ý nó cũng đã lên giường với chồng con. Bây giờ ba còn nói ra nhữnglời vô dụng này làm gì. Con đã ly hôn với Trịnh Vĩ, hiện tại vị trí Trịnh phunhân đang trống, ba có thể bảo với Hàn Dĩnh: “Cái đồ đàn ông xấu xa, hèn tiệnđứng núi này trông núi nọ kia con không cần, con tặng cho cô ta luôn. Xin lỗi,con còn phải lên lớp, xin cúp máy trước.”
Nhấnkết phím tắt xong chợt nghe thấy tiếng gọi:
"Côgiáo Hàn. . . . . ."
Giọngnói nho nhỏ có chút rụt rè, Hàn Dẫn Tố quay đầu lại không khỏi sửng sốt. Là họcsinh lớp hội họa của cô - Vệ Phong. Thằng bé mập mạp đáng yêu, điều kiện giađình rất tốt. Chỉ cần biết có thể chịu được học phí cao của trung tâm thì cũngđã có ít gia đình có thể đáp ứng được rồi.
Bìnhthường phần lớn là bà ngoại của cậu nhóc đưa đến đây, có đôi lúc là mẹ VệPhong, một người vô cùng xinh đẹp tuyệt trần giống hệt bà ngoại của nó, haingười đều là người rất tao nhã.
Côbạn dạy Piano lớp bên đã nói qua về lai lịch gia đình này, hình như là gia đìnhcán bộ cao cấp, cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-hon-nhan-tan-vo/1299353/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.