003.
Thấy thế nào.
Tác giả: Không Ô
Edit: Sâm
*
Trời.
Đựu.
Trong không khí, hương rượu vang đỏ nồng đậm được khuếch tán, hương thơm say lòng người, thậm chí còn làm lu mờ đi vị cay nồng của thức ăn.
Khi nó chạm vào làn da của Thẩm Lục Dương, nó đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nó khoan vào tim dọc theo lỗ chân lông, tàn nhẫn khiến trái tim đông cứng.
Không giống với tinh thần thôi miên, lần này, Tạ Nguy Hàm thực sự sử dụng pheromone của mình.
Yết hầu của Thẩm Lục Dương cuộn lên lăn xuống không kiểm soát được, gáy cậu ngứa ran, lòng bàn tay lạnh ngắt, như thể cổ họng cậu đang bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt.
Alpha bình thường vô cùng sợ hãi cấp bậc S, cho dù đối phương chỉ hơi để lộ một chút áp lực cũng không thể động đậy.
Nhưng đáy lòng vẫn là.
Trời đựu.
Cơ thể cậu sợ hãi theo bản năng, bàn tay cầm đũa thậm chí còn run rẩy, đây là bản năng đã khắc sâu vào xương máu.
Như chuột cống gặp mèo.
Nhưng cậu làm một thằng đàn ông sống 24 năm trong xã hội hiện thực, cậu không hiểu loại sợ hãi này. Thậm chí cậu còn cong lưng vì bị ép, kích thích sự bất mãn và khao khát chiến thắng mạnh mẽ trong cậu.
Dựa vào đâu mà Alpha bình thường trời sinh lại phải sợ Alpha cấp S?
Cậu không phục.
Cố gắng kiềm chế những ngón tay run rẩy của mình, Thẩm Lục Dương cắn chặt răng, cố nặn ra một nụ cười, nhảy ra từng chứ: "Thầy Tạ ——"
Ngay khi chữ cuối cùng thoát ra, cơn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/857050/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.