002.
Là quỷ.
Tác giả: Không Ô
Edit: Sâm
*
Bầu không khí rơi vào sự im lặng, một giọt mồ hôi rơi xuống từ thái dương Thẩm Lục Dương.
Trước mắt là vấn đề sống chết tồn vong, đưa đầu cũng bị chém, rụt đầu cũng bị chém.
Dường như không còn nhiều thời gian để do dự, cậu dũng cảm hỏi thẳng: "Thầy Tạ, anh có muốn đi ăn cùng nhau không?"
[Dương Dương à, nói thật cho tôi biết, có phải kiếp trước cậu alone từ trong bụng mẹ không.]
"Hửm?" Như là không ngờ cậu sẽ đề nghị điều này, ánh mắt Tạ Nguy Hàm uể oải liếc lại đây, thong thả dạo một vòng trên người cậu.
Như bị liếm láp bởi một con rắn độc, lạnh lẽo tà ác.
Tứ chi Thẩm Lục Dương cứng đờ, nhưng tinh thần liếm nhan không ngừng của một nhan cẩu khiến cậu nhanh chóng khôi phục.
*Nhan cẩu: người trọng vẻ ngoài, mê trai xinh gái đẹp. Dịch nôm na là chó háo sắc.
Liếm nhan: thấy nhan sắc là muốn liếm, chủ yếu là mê nhan sắc của người ta.
Chết dưới khóm mẫu đơn, làm quỷ vẫn phong lưu.
Chỉ nhìn gương mặt kia của thầy Tạ, cậu cảm thấy mình không nên có cảm xúc "sợ hãi".
Sau một đoạn thời gian điều chỉnh, ký ức thuộc "Thẩm Lục Dương" trong sách đã được cậu tiêu hóa hết. Cậu nhớ ra tối nay cậu và Tạ Nguy Hàm đều có tiết tự học.
Vì thế cậu chỉ vào cửa, dũng cảm chân thành nói: "Buổi tối tôi cũng có một tiết tự học, cơm nước xong chúng ta còn có thể cùng nhau đi dạy tiếp tự học buổi tối, được không thầy Tạ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/857049/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.