Một đêm mất ngủ. Thẩm Lục Dương mơ về những tháng ngày cậu chọn tiếng Đức là môn tự chọn hồi còn đại học.
Ngày trước khi kết thúc học kỳ, một cây bút, một cuốn sách, một buổi tối, một phép màu ——
Nhưng kết quả cũng không lý tưởng, cậu trượt.
Vật lý thời cấp ba của cậu cũng không tệ lắm, nhưng đếm bằng đầu ngón tay, lớn thì nói đã là chuyện đời trước, nhỏ thì cũng không quá nhỏ, đã bốn năm rồi.
Cậu nhìn giáo án được viết tay phóng khoáng của nguyên chủ, mục tiêu giảng dạy được viết to đùng sáng loáng bằng ba chữ —— “Tổng ôn tập”.
Thằng này khá, thằng này đúng khá.
Bây muốn ôn lại cũng không biết ôn ở đâu.
Sáng ra rửa mặt mũi, cậu chọn một chiếc ba lô màu đen giản dị nhất trong dãy túi lòe loẹt, khoác lên người bộ đồ thể thao màu đen đơn giản, xỏ đôi giày thể thao màu trắng… Xem xét lại thành quả ôn tập cả đêm rồi mơ mơ màng màng đi ra khỏi khu dân cư, tìm ra chỗ ăn sáng theo trí nhớ để lót lòng lót dạ.
Cả đêm không ngủ, cậu không dám lái xe nên ngồi giao thông công cộng đến trường học.
Khi đến cổng trường thì đã gần năm giờ rưỡi.
Không ngờ cậu đến sớm như vậy mà cửa phòng làm việc lại không khóa.
Cậu đẩy cửa đi vào, bên trong không bật đèn, cậu đảo mắt nhìn xung quanh. Trên chiếc ghế sô pha bên cạnh bàn làm việc ngoài cùng bên tay phải, cậu thấy Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682856/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.