“Sao con không mở ra?” Ninh Uyển Xu còn tưởng cậu mệt, vươn tay định giúp cậu bóc.
Phản ứng của Thẩm Lục Dương cả đời này cũng chưa từng nhanh lẹ đến thế, cậu lập tức úp tay đè lên tay bà, mặt đầy vẻ “đàng hoàng”: “Mẹ! Con đói rồi!”
Ninh Uyển Xu giật nảy mình, nhưng vì cưng con trai nên cũng chỉ vỗ vỗ ngực: “Đói thì lát mẹ làm đồ ngon cho ăn. Con lấy đồ trong thùng ra trước đi, thùng chuyển phát nhanh không sạch, để sang bên lát nữa mẹ kêu chú Trương lên mang xuống.”
Nói xong, bà rút tay ra, lật mở một góc.
Đó không phải là một góc bình thường, đó là cánh cổng địa ngục dẫn đến cái chết xã hội!
Thẩm Lục Dương đồng tử động đất, vội vàng đè góc thùng lại: “Mẹ!!!”
Tim đập thình thịch thình thịch, sắp nổ tung rồi.
Vì sợ hãi!
Ninh Uyển Xu khó hiểu: “Hử? Sao thế con?”
Thẩm Lục Dương mấp máy môi mấy lần, ánh mắt kiên định nhìn bà, nói năng bậy bạ: “Con muốn ăn ngay bây giờ.”
Dù sao cũng là con trai ruột, Ninh Uyển Xu lập tức nhận ra cái thùng này có vấn đề, nhưng vẻ mặt vẫn dịu dàng, uyển chuyển hỏi: “Không tiện cho mẹ xem à con?”
Thẩm Lục Dương bị ánh mắt bao dung của Ninh Uyển Xu nhìn đến mức trong lòng dấy lên một trận áy náy.
Mẹ tin tưởng và quan tâm cậu như vậy, thế mà cậu lại đi mua mấy thứ quỷ quái gì thế này!
Vừa mới bàn xong “làm sao để tặng nhẫn đơn giản mà không mất đi sự trang trọng”, ngay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682945/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.