Phần còn lại của bài hát, Thẩm Lục Dương hoàn toàn không thưởng thức nổi. Mãi đến khi MC bắt đầu khuấy động không khí, hỏi xem vị khán giả may mắn nào hát hay nhất, cậu mới hoàn hồn.
Cậu vô tình liếc thấy, trong số các lãnh đạo ở hàng đầu tiên, có người đã nhận ra lời bài hát có vấn đề, họ ghé tai nhau bàn bạc một lúc, rồi vẫy tay gọi người của Hội học sinh đến hỏi. Vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa không vui.
Nam MC trên sân khấu kéo dài giọng hỏi: “Là vị đầu tiên sao ạ?”
Bên dưới là một tràng hò reo, lời của vị lãnh đạo kia lập tức bị nhấn chìm, ông ta đành phải lặp lại lần nữa.
Nữ MC: “Vậy bạn học thứ hai thì sao ạ?”
Lại một tràng vỗ tay cổ vũ, lời của vị lãnh đạo lại bị dập tắt.
Nam MC: “Vị thứ ba…”
Thẩm Lục Dương trơ mắt nhìn sắc mặt vị lãnh đạo đã tái mét, ông ta xua xua tay, nhìn khẩu hình miệng là “Thôi bỏ đi, thôi bỏ đi”, rồi ngồi trở lại.
“Thật là khó lựa chọn quá đi! Để chúc mừng sinh nhật trường ta, thầy Hiệu trưởng quyết định sẽ trao tặng kỷ niệm chương của trường cho tất cả các thầy cô và các bạn học sinh đã tham gia! Cảm ơn thầy Hiệu trưởng!”
Một hộp quà nhỏ được nhét vào tay Thẩm Lục Dương. Cậu mở ra xem, là một cái ly sứ được chế tác không mấy tinh xảo, in hình tòa nhà giảng đường của trường.
Ý nghĩa kỷ niệm lớn hơn ý nghĩa tiền bạc.
Đợi MC công bố tiết mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682946/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.