“Bây giờ cảm thấy thế nào?” Phương Dịch tự tiêm một mũi, duy trì nồng độ pheromone chanh của mình ở mức khá cao dù không trong kỳ nhạy cảm, “Cơn đau đầu có thuyên giảm chút nào không?”
Duy trì suốt một đêm, bây giờ anh ta cũng hơi kiệt sức rồi. Nhưng dù có đến bệnh viện ngay lúc này, cũng chẳng có cách nào tốt hơn. Sự bình tĩnh mà Tạ Nguy Hàm có được nhờ cưỡng ép dùng một lượng lớn thuốc, rất có thể sẽ hoàn toàn tan vỡ nếu thay đổi địa điểm.
Phương Dịch không đủ can đảm để cược vào hậu quả khi một Alpha cấp S mất kiểm soát hoàn toàn, nên chỉ đành cố thủ ở đây.
Tạ Nguy Hàm ngả người trên ghế, yết hầu lộ ra khẽ trượt. Hàng mi anh hơi cụp xuống, che đi sắc đỏ u tối trong con ngươi. Anh hờ hững nhắm hẳn mắt lại: “Không thuyên giảm.”
Phương Dịch uống một ngụm nước lớn, cau mày hít sâu: “Tác dụng pheromone của tôi đã biến mất hoàn toàn rồi. Kể cả cậu có thể đảm bảo mỗi ngày tiếp theo đều sẽ bình yên thế này, tôi cũng không dám tin. Tôi cần liên lạc với bố cậu.”
Tạ Nguy Hàm nhướng mi, hờ hững liếc anh ta một cái.
Phương Dịch ấm ức nuốt ngược những lời sắp nói vào bụng. Dừng một chút, anh ta lại nói: “Độ tương thích pheromone của Thẩm Lục Dương và cậu cao hơn tôi. Giờ thế này, một là tôi gọi điện kêu cậu ta qua đây, chiết xuất pheromone giúp cậu, vừa hay tôi có mang theo thiết bị. Hai là tôi gọi cho bố cậu, để ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682929/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.