Thẩm Lục Dương nói xong, mặt đỏ bừng sắp rỉ máu, nhưng cậu vẫn kiên trì chờ câu trả lời của Tạ Nguy Hàm. Chỉ cần người này dám nói, cậu liền dám làm.
“Em chắc chứ?” Ngón tay đúng như dự đoán mà đáp xuống gáy cậu, nơi đang tỏa ra mùi hương quyến rũ. Dưới tác dụng phụ của thuốc, nó nóng bỏng đến mức khiến mảng da nhỏ đó cũng phải run rẩy.
Thẩm Lục Dương vùi mặt vào vai anh, vành tai lộ ra đỏ bừng sung huyết, cậu cố chấp gật đầu, giọng nói ồm ồm: “Ừm.”
Chóp mũi lướt qua lớp vải trên vai, mang đến cảm giác kỳ diệu vi tế, nhanh chóng lan từ mảng da đó đến lồng ngực đang đập liên hồi. Trái tim vốn đau âm ỉ dường như cũng không còn đập cuồng loạn như vậy nữa.
Tạ Nguy Hàm hôn nhẹ lên vành tai ửng đỏ của cậu.
Thẩm Lục Dương hoàn toàn không biết gì về điều này, hiện tại cậu chỉ muốn dốc toàn lực bù đắp cho Tạ Nguy Hàm những đau đớn mà anh phải chịu đựng vì cậu.
Sợ đối phương không đồng ý, cậu nén lại sự nóng rát trên mặt, khàn giọng nói: “Thầy Tạ, em thích, những gì anh làm với em.”
Không đợi Tạ Nguy Hàm trả lời, cậu vùi đầu bổ sung: “Lần đầu tiên ở thư phòng, những gì anh làm với em, em đều thích.”
Lần đó Tạ Nguy Hàm mất kiểm soát, ép cho hệ thống sập nguồn, cậu chạy tới cứu người, kết quả cứu thẳng lên bàn làm việc…
Sắc đỏ trong đáy mắt Tạ Nguy Hàm dần trở nên u tối, anh kh* c*n v*nh t**
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682930/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.