Sáng sớm, Thẩm Lục Dương ngủ ngon lành, ngay cả tiếng chuông báo thức kêu reng mà cũng chẳng để ý, chỉ trở mình ngủ tiếp.
Cho đến khi dây thần kinh mang tên nô lệ tư bản bỗng giật nảy.
Cậu mơ màng cầm điện thoại lên, nhìn giờ – 6 giờ 50.
Đụ má!
Thẩm Lục Dương giật bắn người dậy, lấy bừa quần áo tròng vào người, vừa đi tất vừa chạy vội vào phòng vệ sinh.
Nô lệ tư bản muộn giờ rồi!
Sắp bị trừ hai ngàn tiền lương rồi!
Tốc độ đánh răng rửa mặt nhanh đến độ b*n r* lửa, cậu cũng không kịp ăn sáng nhưng vẫn đến muộn.
Nhìn giờ, Thẩm Lục Dương chấp nhận số phận, cậu bình thản đỗ xe vào bãi, thậm chí còn nán lại bên trong một lúc lâu mới ra ngoài.
Thẩm Lục Dương đã cẩn thận suy nghĩ về chuyện hôm qua, có lẽ vì lần đầu cậu nhìn thấy người đẹp như Tạ Nguy Hàm, hơn nữa còn vì đủ loại ngoài ý muốn khiến quan hệ bọn họ có chút khó tả nên mới làm cậu ấn tượng sâu sắc, khó mà quên được.
Cộng thêm cậu chẳng phân biệt giới tính mà mang tính háo sắc, thế giới ABO vốn đã ám muội, việc cậu lần đầu nếm trải mùi vị t*nh d*c nên không kiềm chế được là điều khó tránh khỏi.
Nói cho cùng, là do năng lực tự kiềm chế của cậu có hạn đến đáng thương. Những lúc khác còn tàm tạm, gặp phải thầy Tạ liền không được.
Không sao hết, cậu là thẳng.
Thẩm Lục Dương cực kỳ lạc quan.
Đợi đến khi cậu bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682872/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.