Thẩm Lục Dương nhìn thời khóa biểu dán góc bàn, hôm nay giáo viên tiếng Anh bận việc không đến được trường nên đã đổi với tổ của họ.
Vậy nên tối nay đến lượt cậu và Tạ Nguy Hàm giải đáp vấn đề cho học sinh.
Vài phút trước giờ tự học buổi tối Tạ Nguy Hàm mới quay về văn phòng.
Thẩm Lục Dương đang dựa vào cửa sổ quan sát học sinh trên sân chơi, nghe thấy tiếng động vội quay đầu lại, trong đầu đã chuẩn bị câu hỏi tới cả trăm lần, nói vô cùng lưu loát.
“Thầy Tạ, anh đi đâu mà cả ngày nay không về vậy.”
Trong phòng chỉ có hai người họ, Tạ Nguy Hàm dùng một tay nới lỏng cà vạt, anh nghe vậy thì nở nụ cười mang chút mệt mỏi: “Đi họp, sau kỳ nghỉ Quốc Khánh có lớp mở, tương đối gấp gáp.”
Thẩm Lục Dương nhìn anh ngồi xuống, giả vờ tùy ý hỏi: “Họp ở đâu vậy?”
Tạ Nguy Hàm tựa như không nhận ra điều gì, hỏi gì đáp nấy: “Tòa Nghệ thuật.”
Thẩm Lục Dương giật mình.
Đoạn Thần cũng lái xe rời đi từ tòa nghệ thuật, cuộc gặp giữa hai người thật sự chỉ là ngẫu nhiên sao?
Vốn thầy Tạ không định làm gì, nhưng Đoạn Thần không khéo lại đâm vào họng súng.
Thẩm Lục Dương ấn lồng ngực, vô cùng cảm động.
Thầy Tạ thực sự coi trọng người bạn là cậu đây, vậy cậu không thể phụ lòng thầy Tạ được.
Không biết việc Tạ Nguy Hàm khiến Đoạn Thần thương nặng sẽ làm tuyến thế giới hỗn loạn bao lâu, kế hoạch “tranh sủng” cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682871/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.