Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Lê Mặc không nói lời nào, một lát sau lập tức ngẩng đầu lên, ngay khoảnh khắc Ân Tu sắp rút đao ra, thì bàn tay anh vượt qua đỉnh đầu Ân Tu, vươn lên phía trên.
Sự hoài nghi ẩn hiện giữa mi mắt của Ân Tu, chợt cậu nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ bên trên, Lê Mặc đưa tay vào trong bức tranh treo trên đầu Ân Tu, hung tợn siết cổ linh thể vừa nãy đã báo tin mật cho trấn trưởng, rồi kéo nó ra khỏi khung tranh.
"Aaaaaaaaaaaa! ! "Linh thể phát ra một tràng tiếng kêu gào bi thảm, bị bóp gãy từng khúc trong tay Lê Mặc, rồi lại bị vo tròn bỏ vào bụng anh.
Tiếng nhai nuốt vang lên, nhưng âm thanh gào thét vẫn không dứt, linh thể đó vẫn đang kêu rên, mà Lê Mặc thì vẫn điềm tĩnh mỉm cười dùng bữa.
Bởi vì hai người ở quá gần nhau, nên Ân Tu thậm chí còn nghe thấy cả tiếng cắn xé thuận theo khoang miệng trôi xuống cổ họng, sau đó tiếng nuốt nhẹ nhàng vang lên, tiếng thét cũng đột ngột dừng hẳn.
Mật thất trở nên yên tĩnh, không còn bất kì âm thanh cắn xé nào nữa, chỉ còn lại sự trầm mặc của Ân Tu.
Cậu dần buông lỏng sự căng thẳng của bản thân, ngước mắt nhìn Lê Mặc, lạnh nhạt nói: "Đến gần tôi làm gì? Cứ phải biểu diễn cho tôi xem tuyệt chiêu ăn dị quái của anh thì mới được à? "
Đôi mắt Lê Mặt híp lại, tâm trạng dường như rất tốt, quả quyết ôm chặt lấy người ngay khi Ân Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-xuyen-pho-ban-toi-nuoi-dai-ta-than-duong-lao/3730624/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.