Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Ân Tu bị ấn đối diện với tường nửa ngày, quả thật đã bị hơi lạnh làm cho tê cứng, sau khi khôi phục lại tự do, cậu nhanh chóng xoa xoa cánh tay, rồi mới ngoái đầu nhìn sang hai vị bên cạnh.
Cả hai bên đều đang duy trì một khoảng cách không nhỏ, nhìn chằm chằm vào nhau.
Khí thế của Lê Mặc vừa đủ, nụ cười trên mặt vẫn mang theo độ cong như thường ngày đối diện với kẻ địch, múa đao điêu luyện.
★★Múa đao điêu luyện 游刃有余 là một câu thành ngữ, xuất hiện sớm nhất trong Chiến Quốc•Trang Chu 《Trang Tử•Dưỡng Sinh Chủ》. 游刃有余 (游刃: vận chuyển lưỡi dao) chỉ khi phân giải thịt bò, có thể nhắm chuẩn ngay những khe hở giữa các đốt xương để xuống tay, và lưỡi dao còn có thể cơ động di chuyển giữa các kẽ hở đó; dùng để hình dung thành thạo một kỹ năng nào đó, ra tay mau lẹ, gọn gàng.
Vừa nãy trấn trưởng bị nữ quỷ tập kích, vai đã bị cắn mất một miếng lớn, máu tươi đầm đìa cả người, khuôn mặt giận dữ cũng dính đầy vết máu, hơi thở nặng nề, hiển nhiên là lực bất tòng tâm.
★★Thành ngữ Lực bất tòng tâm có nghĩa là rất muốn làm một việc gì đó, nhưng vì sức lực hoặc năng lực không có nên không thể làm được dù rất muốn nên đành từ bỏ.
Ân Tu như có điều suy nghĩ, cậu sờ cằm, đây là... muốn đánh nhau sao?
Cậu thể nhìn ra ngay phương thức công kích của hai vị dị quái này, đây cũng có thể xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giet-xuyen-pho-ban-toi-nuoi-dai-ta-than-duong-lao/3730623/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.