Các ngự y vội vã đến nỗi hận không thể biến một người thành ba.
Khoảng ba mươi người già, một nhóm sắc thuốc cho lão hoàng đế đột nhiên ngất xỉu. Một nhóm khác khám bệnh cho thái tử Tạ Trừng Kính vừa thổ huyết, nhóm còn lại thì vây quanh hỏi han Tạ Trường Sinh.
Cảnh tượng lúc đó thật hỗn loạn.
Trọn vẹn giằng co nửa canh giờ, lão hoàng đế từ từ tỉnh lại.
Tỉnh lại chuyện thứ nhất chính xác nhận tình huống của Tạ Trường Sinh qua ngự y.
Khi nghe tin đứa con út mà lão yêu thương nhất thực sự đã trở thành một kẻ ngớ ngẩn, hoàng đế liền ôm chặt Tạ Trường Sinh vào lòng, nước mắt tung hoành.
“Trường Sinh, Trường Sinh của trẫm… sao con lại ra như này…”
Tạ Trường Sinh nằm trong lòng hoàng đế, đôi mắt mờ mịt, miệng lẩm bẩm: “Ta là cha ông, ta là cha ông, ta là cha ông… Ta là cha ông…”
Nước mắt lão hoàng đế càng chảy dữ dội.
-
Khi mọi việc tạm lắng xuống thì đã qua nửa canh giờ. Tạ Trừng Kính ngừng ho, hoàng đế mắt đỏ hoe được đỡ nằm xuống giường. Chỉ có Tạ Trường Sinh vẫn lẩm bẩm không ngừng.
Lão hoàng đế mệt mỏi hỏi nguyên nhân bệnh.
Ngự y đáp mà cơ thể run rẩy như cái sàng, nói với lão hoàng đế: “Tiểu điện hạ bị nước xâm nhập vào não, lại thêm cú va đập sau gáy nên mới …”
Lão hoàng đế bực bội ngắt lời ông: "Còn có khả năng khôi phục hay không?”
“Nếu tĩnh dưỡng tốt......”
“Trẫm nuôi các ngươi để nghe những lời vô ích này sao?!” Hoàng đế đột nhiên nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818109/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.