Dung Dữ đuổi 'Tứ đại thiên vương' của trấn Nhạc Tây ra khỏi cửa, quay về phòng ngủ tiếp.
Hôm nay cho đám trẻ chép một đống sách, không cần phải giảng bài, hắn có thể giữ giọng. Trong suy nghĩ của Dung Dữ, nhiệm vụ khó khăn nhất trong thế giới này không phải đấu địa chủ mà là dạy học cho một đám nhóc lùn.
Mặc dù thật ra nội dung bài giảng đều là của Yến Chiêu, nhưng Dung Dữ dần dà ngay cả chuyển lời thôi cũng lười. Yến Chiêu nhìn hắn không có tinh thần, mới để đám nhỏ chép thơ. Bọn nhỏ rất tự giác, không có thầy Ôn bên cạnh cũng sẽ không lười biếng.
Dung Dữ mới có thể trộm lười nằm ì nửa ngày.
Thấy Dung Dữ vừa về phòng đã nhào tới trường kỷ, Yến Chiêu vừa buồn cười vừa đau lòng: "Nếu em không muốn dạy, có thể đi nơi khác mời một người thầy đến giảng thay. Không làm chậm tiến độ học tập của bọn trẻ, cũng không cần làm khó chính mình."
Cũng chỉ có trấn Nhạc Tây này mới không tìm ra được người thầy thứ hai. Triều đại này tôn trọng người có học thức, rất nhiều người theo nghề giáo, chẳng qua đại đa số đều phải kiếm sống qua ngày, nên không thể không lấy một đồng giống Ôn Ý Sơ.
Dung Dữ vừa thu được kho bạc nhỏ của Hồ gia, dư sức thuê thầy về dạy thay.
Dung Dữ áp gối lên mặt: "Anh nói đúng. Mấy ngày nay chỉ lo đối phó Hồ gia, làm em bận đến mức quên luôn."
Yến Chiêu mỉm cười: "Một Hồ gia thôi cũng đáng cho em phí tâm phí sức? Ta thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208854/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.