Đám người Hồ gia nghĩ rằng ở nhà Tiểu Hổ là có thể yên ổn một đêm --- bọn họ cũng trốn đến cái nhà tồi tàn này rồi, quỷ cũng không đuổi theo đâu nhỉ?
Nhưng quỷ quậy phá cũng đâu quậy nhà, bọn chúng quậy là quậy người kìa. Thế nên đêm khuya, Hồ viên ngoại vừa leo lên giường đã thấy một quỷ nữ treo ngược trên xà nhà, gã sợ muốn vãi ra quần lật đật bò xuống, mà dưới gầm giường lại thò ra một cái tay, muốn nắm lấy chân gã...
Lại một đêm ầm ĩ.
Ba ngày liền không chợp mắt, quầng mắt của Hồ viên ngoại đen thùi, thân thể mệt rã rời, y như bị quỷ hút tinh khí. Gã vừa buồn ngủ vừa đói, sai nha hoàn đi làm chút đồ ăn lấp bụng, nha hoàn mở lu gạo ra, phát hiện bên trong đã hết sạch gạo, khó xử nói: "Lão gia, trong lu không có gạo ạ."
Hồ viên ngoại trợn mắt, lạnh lùng trách móc: "Trong lu gạo sao không có gạo? Gạo đâu hết rồi? Có phải tối qua tụi mày trộm ăn hết rồi đúng không?"
Người Hồ gia trước kia ngày nào cũng được ăn thịt ăn cá, nhìn bộ dạng óc đầy bụng phệ của Hồ viên ngoại là biết. Phòng bếp địa chủ lúc nào cũng đầy ắp đồ ăn lương thực, đều mua lại từ các tá điền. Dù không ăn hết, bị mọt ăn lãng phí cũng sẽ không đem đi phân chia cứu đói cho các tá điền.
Bốn bể không có nông dân nào nhàn rỗi, mà nông dân vẫn phải chết vì đói.
Bọn họ có tá điền làm ruộng, đầu bếp nấu ăn, bản thân chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208853/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.