Đèn lồng trắng có chữ 'Điện' trước Hồ phủ còn chưa lấy xuống, tình cảnh trong nhà lại vô cùng bi thảm. Đại phu được mời đến xách hòm thuốc ra ra vào vào, ai nấy đều lắc đầu than thở.
Hồ gia là một đại trạch viện*, lão phu nhân, Hồ viên ngoại, Hồ thiếu gia ba đời đều ở đây. Thiếu gia là Hồ Vĩ, là độc đinh của đời này, từ nhỏ đã được cả nhà yêu thương cưng chiều nên mới coi trời bằng vung.
Hồ Vĩ yêu thích Long Dương*, đến nay vẫn chưa cưới vợ, vì tâm nguyện nối dõi tông đường của lão phu nhân nên mới nạp mấy người thiếp, nhưng chưa hưởng được nhiêu thì hồn đã về Tây Thiên, đoạn tuyệt hương khói của Hồ gia.
(Đồng tính nam)
Lúc đó lão phu nhân nghe tin cháu trai duy nhất chết thảm trong miệng cọp, lập tức lên cơn đau tim ngất đi. Hồ phu nhân nghe tin dữ cũng ngất tại chỗ. Thi thể bị cọp cắn xé thật sự rất thảm thiết, Hồ gia thậm chí còn không đặt linh cữu bảy ngày*, ngay hôm đó đã vội vàng hạ táng, nhập thổ vi an.
(停灵: đặt quan tài ở đâu đó trước khi chôn, linh cữu: quan tài trong đó đã đặt thi hài nhưng chưa đi chôn)
Người Hồ gia khó mà chấp nhận nổi chuyện đột ngột này, phải có một người hứng chịu cơn giận của bọn họ, mà Ôn Ý Sơ lại xui xẻo trở thành chỗ trút giận ấy. Ngày đó Hồ viên ngoại dẫn một đám gia đinh xông vào thư viện, ép buộc lôi Ôn Ý Sơ ra trách móc một trận --- nếu ngày đó không phải mày chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208849/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.