Ngụy Mông đang ngủ say thì bị gọi dậy, chải tóc qua loa rồi chạy vào thư phòng.
Phản ứng đầu tiên chính là chiến sự bên Thanh Dương Quan xảy ra rủi ro, vừa bước vào cửa đã nói: “Bị đánh bại rồi?”
Bùi Nguyên không nói một câu, đưa bức thư cho hắn, đầu tiên sắc mặt Ngụy Mông khẩn trương, sau đấy từ từ buông lỏng, rồi chuyển thành dáng vẻ không thể tin: “Đây là sự thực?”
Chữ viết trên thư xiêu xiêu vẹo vẹo, tựa như chữ gà bới, nhiều chữ còn không đọc được, miễn cưỡng mới hiểu được ý nghĩa, là hộ vệ bên cạnh Bùi Triệt thuật lại đơn giản. Chủ yếu nói sơ qua Bùi Triệt vượt ngục như nào, cuối cùng nói tình hình bây giờ của Bùi Triệt không tốt, trong trại bọn hắn có trăm huynh đệ nhưng gần hết tiền và lương thực, cần được viện trợ. Tin cuối cùng nói, nếu nguyện ý tương trợ, có thể đi về hướng tây bắc núi Tề Liên, dưới một gốc cây tùng cao chừng ba trượng sẽ có người chờ.
Bùi Nguyên hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Ngụy Mông xem lại bức thư một lần nữa, ánh mắt dừng ở bút kí, đọc thành tiếng: “A Sửu?”
Bùi Nguyên và hắn nhìn nhau, nghĩ đến cùng một chuyện: “Ngày Lạc Từ rời đi, người của chúng ta theo chân hắn, khi trở về bẩm báo thế nào? Có phải trong đêm tối Lạc Từ đến núi Tề Liên, dưới chân núi có một nữ tử đứng chờ hắn, vóc dáng nữ tử kia không cao, dung mạo không xuất chúng. Người đi theo cảm thấy nữ tử này có phần kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966939/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.