Thời điểm vừa tới đây là giữa mùa thu, đi qua hơn nửa tháng đã đến đầu mùa đông.
Huyện Phong dựa vào phía bắc, đầu mùa đông đã cần mặc áo bông mỏng, đốt lò than nhỏ để sưởi ấm.
Bảo Ninh ôm Viên Tử lên giường nằm, cánh tay và bắp chân nhỏ của hắn đều mềm nhũn, còn nóng, Bảo Ninh đỡ cổ hắn, Viên Tử nằm nghiêng người ôm cánh tay nàng, hai người kéo chăn đến cằm, chưa bao lâu đã ngủ say.
Hôm nay thức dậy quá sớm, hai người lười biếng ngủ một giấc sâu, lúc Viên Tử tỉnh lại đã sắp đến buổi trưa, thậm chí Bảo Ninh còn dậy trễ hơn hắn một chút, tỉnh lại vẫn còn cảm giác buồn ngủ, nhắm mắt lại ngáp.
Viên Tử cũng ngáp theo nàng, Bảo Ninh cười, đưa tay sờ bụng nhỏ của hắn: “Có đói bụng không?”
“Không đói ạ.” Viên Tử làm động tác im lặng, “Di di nghe thấy gì không, Lưu ma ma ở bên ngoài nói gì đó, hình như muốn dẫn A Miên đến nhà Lưu bá bá ở tây thôn lai giống… Lai giống nghĩa là gì?”
Bảo Ninh nhớ lại. Hôm qua Lưu ma ma cũng nhắc qua với nàng, nói dê nên lai giống vào tháng chín tháng mười, vừa hay tháng hai tháng ba năm sau đẻ dê con, thời tiếp ấm áp thích hợp, cỏ tươi cũng mọc vụ đầu tiên, có lợi cho cừu mẹ dưỡng sức và đảm bảo đàn dê con sống sót. Nhưng thời tiết ở huyện Phong không thể so với Trung Nguyên, nắng ấm sẽ đến chậm một chút, thời điểm này lai giống là lựa chọn tốt nhất, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966926/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.