Viên Tử bị phản ứng của nàng làm hoảng sợ, nhanh chóng gọi Lưu ma ma tới.
Lưu ma ma nghe vậy cũng vô cùng sợ, vừa đỡ Bảo Ninh lên giường, vừa cho người tìm Vương gia và Đại phu tới.
Bảo Ninh mệt mỏi nằm trên giường, trong bụng cảm thấy cực kỳ khó chịu, nước mắt không tự chủ tuôn ra. Lâu rồi nàng chưa bị bệnh nặng như này.
Viên Tử ôm ống nhổ, lo lắng hỏi nàng: “Di di còn muốn nôn không?”
“Viên Tử, trước tiên con đừng quản nôn hay không nôn.” Bảo Ninh ráng giữ vững tỉnh táo, thì thào nói: “Con tìm hai người đến thu dọn đồ ăn trên bàn lại, đừng để thúc thúc của con nhìn thấy. Ta vừa nghĩ tới khuôn mặt âm u của chàng ấy lập tức thấy khó chịu, chàng ấy tựa như thằng nhóc con, miệng cứ hé ra kép lại…”
Lưu ma ma nghe vậy, vỗ đùi nói: “Ai da Vương phi, đã đến lúc này người con muốn dọn bàn làm gì! Người đây là ăn quá no, đồ ăn ngoài kia còn không sạch sẽ nên mới đau bụng. Tiểu tỳ nấu chút nước mật ong cho người, người cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi.”
“Ài —— ” Bảo Ninh trơ mắt nhìn Lưu ma ma ra ngoài không quay đầu lại, trong cổ chợt trào lên cảm giác buồn nôn, vội vàng ôm lấy ống nhổ nôn thêm một trận.
Viên Tử đau lòng vỗ lưng nàng: “Di di, người không sao chứ?”
Vẻ mặt Bảo Ninh đau khổ nói: “Ăn bao nhiêu đều nôn hết ra, tiền của ta mất trắng.”
***
Lúc đó nha hoàn truyền tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966927/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.