Bùi Nguyên đưa Bảo Ninh trở lại Trường Thu cung của Hoàng hậu, y phục đã được chuẩn bị sẵn, Bùi Nguyên từ chối ý tốt của Hoàng hậu, tự mình giúp Bảo Ninh mặc vào.
Tất cả cung nữ đều lui xuống, bên trong cung điện chỉ còn lại hai người họ.
Bảo Ninh ngồi bên mép giường, hình như tâm trạng của nàng đang rất tốt, Bùi Nguyên mang nước nóng đến rửa chân cho nàng, nàng dùng giọng điệu mười phần vui sướng nói chuyện cùng hắn, lúc nói đến việc Triệu Tiền giả quỷ dọa nàng, nàng còn không nhịn được bật cười, tiếng cười thanh thúy như âm thanh của chuông bạc.
Nàng đem tất cả những việc đã xảy ra ở Tỏa Dương cung kể hết một lượt, chỉ bỏ qua chi tiết tiểu cung nữ kia bị nàng cắt cổ, rồi cười hỏi Bùi Nguyên: “Ta có lợi hại không?”
Bùi Nguyên ngồi xổm trên mặt đất, xối nước ấm lên mắt cá chân nàng, bàn tay to của hắn chậm rãi xoa xoa ủ ấm đôi chân nhỏ, ngước mắt lên nói: “Lợi hại lắm, lợi hại hệt một con gà mái nhỏ.”
Bảo Ninh nghi hoặc hỏi: “Tại sao lại là gà mái?”
“Nàng xem dáng vẻ cười vô cùng khoái chí của nàng lúc nãy đi.” Bùi Nguyên bắt chước theo nàng, “Ha ha ha.”
“Chàng thật đáng ghét!” Bảo Ninh ra vẻ vô cùng tức giận, giơ tay muốn nhéo mũi Bùi Nguyên.
Bùi Nguyên cười nắm lấy tay nàng, khi tay của hai người chạm vào nhau hắn mới phát hiện, tay của nàng thật lạnh. Trong lòng Bùi Nguyên trầm xuống.
Bảo Ninh cũng biết tay mình lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966909/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.