Ngụy Mông muốn nói gì đó nhưng bị Bùi Nguyên cắt ngang: “Nếu ngươi có thời gian thì làm chính sự đi, đừng quan tâm đến chuyện phu thê nhà ta.”
“Tại sao đây không phải chính sự.” Ngụy Mông vội phản bác: “Tiểu tướng quân, ngươi nên cân nhắc lại con đường này…”
Bùi Nguyên hỏi: “Ta nhớ dưới tay ngươi có tiểu phó úy tên Trần Già?”
Ngụy Mông hơi sửng sốt, chủ đề bị đảo lệch: “Đúng là có. Dáng dấp tiểu hỏa tử này như cục than đen, tính tình chất phác, không biết nói chuyện nhưng rất thông minh, có thiên phú mang binh đánh giặc, ta quan sát thêm thời gian ngắn nữa để thăng chức cho hắn.”
“Cho ta mượn mấy ngày.” Bùi Nguyên gác bút: “Lúc ta đi không có ai bảo vệ Bảo Ninh, ta không yên lòng. Ta gây thù hằn quá nhiều, không biết bao nhiêu con mắt muốn tấn công vào điểm yếu của ta. Ngươi điều Trần Già tới làm hộ vệ cho nàng.”
Ngụy Mông do dự: “Đổi người khác được không? Trần Già là đứa nhỏ biết cố gắng, nói không chừng sau này leo lên chức cao, làm thị vệ cho nữ quyến ở hậu trạch chẳng khác gì lấy đại tài làm chuyện tiểu nhân. Dưới tay ta còn nhiều binh lính tài giỏi, dáng dấp tốt, biết nói chuyện, hay đổi…”
Sắc mặt Bùi Nguyên lạnh: “Tuyển hắn là phúc khí ba đời nhà hắn!”
Ngụy Mông ngượng ngùng ngậm miệng.
Bùi Nguyên nói: “Nhanh chóng điều hắn tới.”
Ngụy Mông không tình nguyện nhận lệnh, đi ra ngoài.
Bùi Nguyên nhìn bóng lưng hắn hừ lạnh một tiếng, vò nát tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966806/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.