Bảo Ninh bị ánh mắt của hắn làm cho giật mình, ngập ngừng hỏi: “Chàng dạy cái gì?”
“Không phải nàng thích trẻ con sao?” Bùi Nguyên cười nhìn nàng. Nhuyễn giáp được đặt cạnh tường, hắn đứng dậy rồi quỳ một gối, ép Bảo Ninh tựa vào tường, nghiêng cổ cởi y phục.
Ánh nến bị khuất, Bảo Ninh hơi ngước đầu, nàng ngồi trên bóng của Bùi Nguyên.
Hắn rất nhanh cởi sạch y phục, ném áo trong xuống đất, lộ ra thân trên cường tráng. Cơ ngực phập phồng bóng loáng, tám múi trên bụng xếp đều nhau, vòng eo trượt xuống, quang cảnh phía dưới bị lưng quần che lại. Trên người Bùi Nguyên có không ít vết sẹo, nhưng trong tình cảnh này, vẻ đẹp không bị phá hư mà càng điểm tô vẻ nhanh nhẹn dũng mãnh.
Trước kia nàng từng nhìn qua, nhưng hôm nay, có lẽ do không khí mập mờ, Bảo Ninh bị hắn dọa đến ngốc.
Bùi Nguyên nhìn chằm chằm cần cổ ngày càng hồng của nàng, khóe môi mỉm cười. Hắn để tay trên đai lưng, chậm rãi tháo, mới được một nửa, hắn dừng lại kéo tay Bảo Ninh lên: “Nàng làm đi.”
Ngón tay Bảo Ninh run lên, nàng vội vàng rút tay lại: “Ta không.”
“Sao vậy?” Bùi Nguyên nói: “Lúc sáng là nàng buộc cho ta mà.”
Hắn siết chặt cổ tay nàng, lần này không đưa lên đai lưng mà ác ý hướng tay nàng xuống dưới, xúc cảm ở chỗ kia khiến Bảo Ninh khẽ run.
Bùi Nguyên hỏi: “Cảm giác thế nào?”
“Ta không biết.” Bảo Ninh vừa xấu hổ vừa tức giận, mặt đỏ muốn nhỏ máu: “Ta không biết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966804/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.