Edit/Beta: Chenzi
Bảo Ninh cùng Lưu ma ma hái được nửa túi vải nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng Bùi Nguyên quay về.
Cách bữa tối một khoảng thời gian, Bảo Ninh kén ăn, nàng không thích ăn đồ người khác làm nên tự mình xuống bếp hầm gà. Món này cần hầm dưới ngọn lửa nhỏ thật lâu, ớt xanh, khoai tây và thịt gà cắt miếng nhỏ nấu cùng nhau. Thịt gà mềm ngấm gia vị, khoai tây vừa cho vào miệng đã tan, sau khi canh sôi, nàng đặt bánh ngô vào nồi, bánh vùi trong nước gà, ngấm gia vị tươi ngon.
Bánh thơm phức, Bảo Ninh chỉ nghĩ thôi đã thấy đói.
Bùi Nguyên vừa động vào cửa nồi gà của Bảo Ninh cũng hầm xong, nàng thêm ít rau cải cắt nhỏ, Bùi Nguyên nổi giận đi vào phòng bếp, mở miệng: "Ta mắng chết lão tặc kia!"
Bảo Ninh không kịp phản ứng, nàng cúi người gạt rau vào nồi, hỏi: "Chàng mắng ai?"
"Còn ai nữa, chỉ có tên lão tặc họ Khâu kia." Hắn mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm cái nồi bên cạnh Bảo Ninh.
Hắn đang tức giận thấy đồ ăn ngon, cơn giận tiêu tan hơn nửa, chỉ cảm thấy đói, xoay người cầm đôi đũa, đưa tay muốn gắp miếng thịt.
Bảo Ninh đánh cổ tay hắn: "Chàng rửa tay chưa, ở bên ngoài cả ngày, bám đầy bụi đất."
Bùi Nguyên đặt đũa xuống đi múc nước rửa tay, Bảo Ninh mở nắp nồi xới cơm, xới xong một bát, nàng chợt nhớ tới lúc gặp Khâu Minh Sơn ở cửa trang viên, hình như hắn rất khó chịu.
Bảo Ninh quay đầu hỏi: "A Nguyên, sao chàng mắng Khâu tướng quân khiến ăn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1683539/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.