Ngụy mông hô xong nhưng đám người kia vẫn không dám động, bên ngoài có tiếng chó sủa hung hồn vang dội, hai tai A Hoàng run rẩy cũng kêu theo.
Bình thường trong nhà chỉ có một con chó là nó, nó là đại vương, lúc nào sủa cũng thấy tinh thần phấn chấn, bây giờ so với con ngoài kia, khác biệt hoàn toàn, tiếng kêu của A Hoàng mềm nhũn như túi khí. Nó kêu hai tiếng rồi ngậm miệng, cụp đuôi chạy đến bên người Bảo Ninh, bộ dạng uỷ khuất.
Bảo Ninh lập tức nhớ đến lời hôm qua Quý Uẩn nói, muốn đưa cho nàng một con chó ngao.
Quý Uẩn và Ngụy mông ở bên ngoài sắp đánh nhau, Bảo Ninh lo lắng Quý Uẩn bị bắt nạt, nàng nhanh chóng ngồi dậy sửa soạn y phục, đẩy Bùi Nguyên một cái: "Đừng ngủ nữa, đệ đệ nhà ta tới."
Bùi Nguyên đã sớm thức giấc. Hắn đang muốn tính sổ với Quý Uẩn, tiểu tử này suy nghĩ thật chu đáo, muốn dụ Bảo Ninh rời khỏi hắn, cả nhà cửa cũng chuyển bị xong, có chỗ nào giống việc một tiểu cữu tử nên làm?
Hắn không nhúc nhích, vẫn nằm đó ngửa mặt nhìn trần nhà, rồi nhìn Bảo Ninh đang mặc y phục.
Bảo Ninh mím môi, nàng không biết Bùi Nguyên nghĩ gì, nhưng bây giờ không rảnh nói chuyện với hắn, nàng buộc đai lưng rồi vội vàng đi mở cửa.
"Quý Uẩn, đệ cầm cây thương làm gì, mau bỏ xuống!"
Nghe thấy giọng của Bảo Ninh, Quý Uẩn cảm thấy nhẹ nhõm, cầm cây thương bạc giả vờ tung một chiêu trước mặt Ngụy ʍôиɠ, thừa lúc hắn không chú ý chạy vội đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1683535/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.