Bảo Ninh bị Bùi Nguyên dùng chăn mền bọc lại, một đường đẩy về phòng phía tây.
Vừa sợ vừa vị dọa, nàng đã sớm đổ bệnh, lúc đó mạnh mẽ ráng chống đỡ, bây giờ bị bệnh, rất nhanh liền cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, y phục như bị hở, toàn thân cảm thấy vô cùng lạnh.
Bùi Nguyên trải chăn mền, thu xếp cho nàng xong, quay đầu đi nhóm lửa.
Vết thương trên đùi cơ bản đã khỏi hẳn, ngồi xuống thì không cảm thấy đau, nhưng vẫn không có sức lực, ráng cầm lấy cây đuốc cháy rừng rực.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giường từ từ ấm áp, Bảo Ninh vẫn cảm thấy khó chịu, che kín chăn mền, cảm thấy chỗ nào chỗ nấy đều đau buốt, ngủ không được, đầu cũng bắt đầu đau, khó chịu muốn khóc.
Bùi Nguyên đi qua nhìn nàng, ngồi ở một bên hỏi: "Còn lạnh?"
Bảo Ninh gật đầu.
Bùi Nguyên nhìn bốn phía: "Trong nhà có thuốc sao?"
Bảo Ninh lắc đầu.
"Hết thuốc thì không được, sẽ bị sốt đến mê mang." Bùi Nguyên nghĩ nghĩ, nói với Bảo Ninh: "Nằm yên đó, chờ ta một lát."
Bùi Nguyên đi phòng phía đông lấy bình rượu. A Hoàng vẫn cứ vây quang bên người Bảo Ninh kêu la, Bùi Nguyên ngại phiền, kéo nó tới căn phòng của mình, nhốt vào trong phòng, không cho đi theo.
Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1683481/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.