Quý Từ tựa như không nhìn thấy sắc mặt người bên cạnh đen như đáy nồi, vẫn hưng phấn hô: "Tiểu sư đệ!"
"Ừm, ta ở đây." Tần Giác nhẹ nhàng nhìn Hàn Sinh, cuối cùng buông tay ra, đi tới trước mặt Quý Từ.
Đầu tiên là y tự nhiên thay Quý Từ vuốt tóc mai hơi có chút tán loạn, lúc này mới chậm rãi xoay người lại: "Đã trễ thế này, Hàn Sinh trưởng lão sao lại ở đây?"
Hàn Sinh hơi nheo mắt lại: "Địa giới đạo tông quy ta quản hạt một phần năm, ta dựa vào cái gì không thể tới?"
Tay Tần Giác dừng lại, sau đó lạnh nhạt nói: "Trưởng lão cần gì phải tức giận, đệ tử chỉ trình bày sự thật mà thôi, dù sao thời gian này, địa điểm này, lần này ngài đến đây quả thực không thích hợp."
Y nói tứ bình bát ổn, thần sắc đáy mắt bình tĩnh, làm Hàn Sinh nhiều nôn nóng.
Hàn Sinh bây giờ đối diện với Tần Giác tâm tình thập phần phức tạp, dù sao gã trước kia...
Gã dời tầm mắt, lại một lần nữa nhìn về phía Quý Từ.
Đã thấy khuôn mặt tuấn lãng trắng nõn của thanh niên, nụ cười bên môi tùy ý phong lưu, sau khi đối diện, liền hơi nhướng mày, đối với Hàn Sinh lộ ra một thần sắc sinh động lại nghi hoặc.
Thời điểm ở cùng một chỗ với gã, Quý Từ tựa hồ chưa từng thoải mái như vậy.
Nghĩ đến đây, mi mắt Hàn Sinh hạ xuống, xao động trong lòng gần như muốn phá hủy cậu.
Một số tình cảm trước kia không chịu đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578652/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.