"......"
Quý Từ nhìn sắc mặt Hàn Sinh, lại nhìn vết thương đang chảy máu tí tách.
Ho khan vài tiếng, nói: "Trưởng lão, nếu không ngươi bôi thuốc trước đi, vết thương trên ngực ngươi hơi nghiêm trọng."
Hàn Sinh hơi nhíu mày, sau đó buông tay cậu ra: "Không sao, người tu tiên khí lực cường tráng, chỉ là vết thương nhỏ, không đáng nhắc tới."
Quý Từ khô khan "Ồ" một tiếng.
Nhưng trưởng lão ngươi biết không? Chỉ là bình thuốc trị thương này, cũng có thể hoàn toàn nhét vào lỗ hổng trong ngực ngươi.
Chỉ là Quý Từ không nói ra lời này.
Đàn ông mà, tất cả chỉ để giữ sĩ diện, cậu đều hiểu.
Chỉ là vết thương này là do Quý Từ tự mình đâm, khó tránh khỏi cũng có chút áy náy.
Cuối cùng khuyên can mãi, vẫn để Hàn Sinh tự bôi thuốc cho mình.
Sau khi xong việc, Quý Từ hỏi lại một lần nữa: "Trưởng lão tối nay đến đây, có chuyện gì quan trọng sao?"
Lúc này đã là đêm khuya, gió đêm mát mẻ từ bên ngoài cửa sổ thổi vào, thấm vào ruột gan.
Đáng tiếc trước mặt chặn một người giống như núi băng, Quý Từ thật sự không có tâm tình thưởng thức bóng đêm lành lạnh này.
Đôi mắt thâm đen của Hàn Sinh bình tĩnh nhìn cậu: "Không có chuyện gì thì không thể đến đây sao?"
"... Cũng không phải." Quý Từ nghiêm túc nói, "Chỉ là đêm hôm khuya khoắt, ngài một mình xông vào khuê phòng nữ...... nam tử, ít nhiều có chút không thích hợp."
Nói xong, cậu lại quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578651/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.