Nước rất dễ chịu, thỉnh thoảng thấy nóng cũng có thể dẫm lên tảng đá, hai người bọn họ ngồi rất gần nhưng cơ thể không dán sát vào nhau, cả hai đều nhắm mắt, không nói lời nào, vậy cũng rất thú vị.
Giữa chừng, Hướng Tùng Dương gọi điện tới, bên cạnh còn có giọng của Cindy, bọn họ kêu gào ầm ĩ ở bên kia, có lẽ là vừa trở về, một đám người đang ăn cơm.
Hướng Tùng Dương và Cindy phàn nàn nói Bùi Yến bắt cóc đàn em Trịnh, Bùi Yến không thèm để ý đến hắn, chỉ có Trịnh Lam tiếp nhận điện thoại, cậu phải nói với Hướng Tùng Dương vài câu, bên kia mới chịu để yên.
Thật ra Trịnh Lam lại cảm thấy Hướng Tùng Dương rất thú vị, xung quanh cậu không có những người thú vị như vậy, Bách Hạo được tính là một người.
"Tôi bị Hướng Tùng Dương làm phiền quen rồi, ầm ĩ không ngừng." Bùi Yến nhấp một hớp nước trái cây, chua đến mức phải kêu lên: "Trời, sao nước cam này chua thế."
"Chua lắm hả?" Trịnh Lam cũng cầm cốc của mình lên uống một ngụm, nhưng đến khi nếm được mới phát hiện bên trong của mình là nước dưa hấu.
"Của em là dưa hấu, không chua."
"Hay là em uống thử xem?" Bùi Yến đưa cốc tới trước mặt cậu, động tác trôi chảy tự nhiên, không có một chút kỳ lạ nào.
Trịnh Lam "À" một tiếng, ngón tay co lại nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy.
Cậu chỉ nhấp một miếng rất nhỏ, căn bản không nếm được vị gì: "Chua..."
Cố gắng ra vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-thi-bi-dan-anh-mang-di/2573700/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.