Ôm xong, Bùi Yến nhớ tới việc muốn nhìn cái trán của Trịnh Lam. 
"Hai lần trong một đêm." Bùi Yến đau lòng vuốt tóc đang rủ trên trán cậu lên. 
Căn phòng rất sáng, trên trán Trịnh Lam có một chỗ đặc biệt đỏ, lúc âý Bùi Yến mới nhận thức được rằng có lẽ hai lần đều đập vào cùng một chỗ. 
"Tôi không tin là em không đau." Bùi Yến vuốt vuốt nơi đó, quả nhiên Trịnh Lam híp mắt lại. 
"Vẫn nên đi lấy đá đi." Bùi Yến tự ý quyết định, không đợi Trịnh Lam mở miệng ngăn cản thì anh đã đứng dậy đi quanh giường, gọi báo cho tiếp tân một tiếng. 
Trong lúc chờ đá viên được mang lên, hai người đi thay áo ngủ, sau đó đi rửa mặt. 
Cơn say rượu vẫn chưa hết, Trịnh Lam tựa vào đầu giường, bởi vì trong phòng ấm lên nên cậu không đắp chăn lên ngay mà cúi đầu ngồi ở trên giường. 
Mắt cá chân nhỏ gầy trắng nõn giấu một nửa trong mép chăn. 
Túi đá viên khách sạn đem lên đúng lúc lại là loại y tế, Bùi Yến cầm lấy túi đá viên từ trong tay phục vụ, nói cảm ơn sau đó đóng cửa lại. 
Anh ngồi xuống bên cạnh hai chân của Trịnh Lam, một tay chống xuống giường, một tay đưa túi đá chườm lên chỗ trán ửng đỏ của cậu. 
Trịnh Lam đưa tay đỡ lấy túi chườm đá nhưng Bùi Yến chậm chạp không chịu buông tay ra. 
"Em không nhìn thấy, cứ để cho tôi." Anh dứt khoát cầm bằng cả hai tay. 
Túi chườm đá rất lạnh, muốn cầm cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-thi-bi-dan-anh-mang-di/2573699/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.