Trước đây khi còn là chị em, mỗi lần Hoài Hạnh và Sở Vãn Đường ở hai nơi khác nhau đã thấy khó chịu rồi. Huống hồ bây giờ hai người họ đã trở thành người yêu, lại đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, mức độ khó chịu ấy chẳng biết đã tăng lên bao nhiêu lần.
Tối nào họ cũng gọi điện hoặc gọi video, nhưng hiệu quả mang lại thì lại ngược lại. Nỗi nhớ như cỏ dại mọc điên cuồng, quấn lấy cổ họ, khiến họ gần như không thở nổi, chỉ có thể liên tục tự trấn an tâm lý mới thấy dễ chịu hơn đôi chút.
May mà không lâu sau đã đến kỳ nghỉ Quốc khánh, giây phút gặp nhau ở sân bay, hai người lập tức bị tình cảm trong mắt đối phương nuốt trọn. Sở Vãn Đường kéo vali của Hoài Hạnh, khóe môi cong cong.
Hoài Hạnh vẫn chưa biết chuyện các mẹ đã phát hiện họ đang yêu nhau, bề ngoài còn cố tỏ ra nghiêm túc, đứng giữa hai mẹ nói mấy câu như "con nhớ hai mẹ lắm" để che giấu tất cả.
Sở Lệnh Nghi liếc nhìn con gái lớn đang đứng bên cạnh, đúng lúc Sở Vãn Đường bắt gặp ánh mắt mẹ, cô lắc đầu với bà, ra hiệu đừng vạch trần em gái.
Thế là, khóe mắt Sở Lệnh Nghi hiện lên vài nếp nhăn, bà khoác vai cô con gái nhỏ, dịu dàng hỏi: "Bữa tối muốn ăn gì nào, Tiểu Hạnh?"
"Con muốn đến nhà hàng nhà dì Văn, đồ ăn ở căng tin trường không hợp khẩu vị của con lắm..."
Lần này đến lượt Hoài Chiêu nói: "Hay là mẹ thuê cho con một căn hộ ở ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668770/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.