Đầu tháng 9, Kinh Thành đã bước vào mùa thu. Sau khi xuống máy bay, Hoài Hạnh và Sở Vãn Đường ngồi vào hàng ghế sau chiếc xe của Tô Trừng, có thể thấy cảnh thu lướt qua ngoài cửa sổ.
Không khí nơi đây khô hơn rất nhiều so với Vân Thành, tháng 9 rồi, cảm giác thu sang cũng rõ rệt hơn.
"Y Y đi nước ngoài phỏng vấn rồi, còn diễn thời trang nữa." Tô Trừng vừa cầm tay lái vừa tiếc nuối nói, "Nếu không thì giờ chúng ta đã tụ đủ người rồi."
Sở Vãn Đường nắm tay Hoài Hạnh, mỉm cười: "Tôi còn đang chờ cậu ấy trở thành siêu mẫu quốc tế để quảng bá cho studio của tôi đó chứ."
"Mở studio đúng là tự do thật đấy, tôi cũng muốn mở một cái." Tô Trừng thở dài đầy cảm khái, "Chứ không phải như giờ, làm công ăn lương nô lệ tư bản."
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn Hoài Hạnh qua gương chiếu hậu, dùng giọng điệu người từng trải mà nói: "Hạnh Hạnh, em phải biết trân trọng bốn năm đại học đấy, nếu không sau này ra trường sẽ khổ lắm."
"Vâng ạ, chị Tô Trừng." Hoài Hạnh khẽ mỉm cười.
Sở Vãn Đường nhướng mày: "Không hẳn đâu, Hạnh Hạnh có nhiều lựa chọn lắm."
Tô Trừng giả vờ giận dữ: "Cậu xuống xe cho tôi!"
Cô chẳng lẽ lại không biết Hoài Hạnh có rất nhiều lựa chọn sao? Có người thân hậu thuẫn, lại có một Sở Vãn Đường lớn lên cùng nhau từ nhỏ, bây giờ còn đang yêu nhau nữa...
Nghĩ đến đây, cô lại liếc về phía hai người ngồi sau.
Khóe miệng cũng vô thức cong lên. Ngay từ đầu khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668769/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.