Ban đêm ở Vân Thành cũng hơn ba mươi độ, nóng bức đến ngột ngạt. Hoài Hạnh đi qua phòng khách oi ả, đứng trước cửa phòng của Sở Vãn Đường. Ở studio thì cô có thể không cần gõ cửa, nhưng đây là nhà, là không gian riêng tư hơn, nên cô vẫn theo thói quen gõ nhẹ vài cái.
Không phải tiếng "vào đi" đáp lại, mà là cánh cửa mở ra. Sở Vãn Đường mặc một chiếc áo ngủ lụa màu đen, càng làm nổi bật làn da trắng mịn. Thấy em đứng ở cửa, cô khẽ cười hỏi: "Lúc nãy chẳng phải bảo là chuẩn bị đi ngủ rồi sao?"
"Em đâu có nói là ngủ ở phòng em đâu..." Hoài Hạnh vừa dứt lời đã bước tới ôm lấy chị, "Còn chưa tới hai tháng nữa là em phải lên Kinh Thành học đại học rồi, chị phải biết trân trọng khoảng thời gian được ở cạnh em đấy, Sở Vãn Đường."
Lại gọi cả họ tên đầy đủ.
Sở Vãn Đường cong khóe môi, vòng tay ôm lấy eo cô kéo vào trong, dùng chân nhẹ nhàng đá cửa đóng lại.
Trong phòng đang bật điều hòa, mát mẻ hơn hẳn bên ngoài. Thế nhưng chỉ cần ôm nhau thôi, nhiệt độ trên người hai người dường như lại đang không ngừng tăng lên, đặc biệt là bây giờ, khi thân phận giữa họ đã rõ ràng.
Họ là một đôi người yêu vừa xác nhận quan hệ yêu đương.
"Chị biết rồi."
Hoài Hạnh mặc váy ngủ mỏng, vừa tắm xong nên trên người vẫn còn hơi nước. Lòng bàn tay Sở Vãn Đường có thể cảm nhận được nhiệt độ truyền qua lớp vải, cô dịu dàng nói nhỏ: "Chị không nỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668768/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.