Tuyết đêm nay rơi không nhỏ, làm mờ cả tầm nhìn ngoài cửa kính sát đất. Trên chiếc ghế đơn chật chội, hai người yêu đang cùng nhau "thưởng thức" cảnh tuyết rơi.
Hoài Hạnh ngồi nghiêng trên đùi Sở Vãn Đường, đó là tư thế hôn mà cả hai đã quen thuộc. Nhưng tối nay... lại không chỉ đơn giản là hôn môi.
Trong phòng bật sẵn máy sưởi, trên người cô hoàn toàn không còn mảnh vải nào. Làn da dưới ánh đèn ấm áp ánh lên vẻ mịn màng dịu nhẹ, nhưng chẳng mấy chốc, trên bề mặt trắng nõn ấy đã dâng lên một tầng hồng nhạt.
Sở Vãn Đường vẫn còn mặc bộ đồ ngủ bằng lụa, tạo thành sự tương phản rõ rệt với cô.
Sở Vãn Đường dùng tay trái ôm lấy phần thân trên của cô. Cô nhỏ người, da thịt lại mỏng manh. Thế nên khi đầu ngón tay thon dài sạch sẽ của Sở Vãn Đường vừa bóp, vừa mân mê, vừa xoay tròn, vừa v**t v* trước mắt cô, cứ như đang chơi đùa với món đồ chơi mình yêu thích nhất.
Tay phải thì càng tự do hơn, ánh mắt còn lượn lờ nơi đường cong eo và bụng cô. Đầu ngón tay được cắt tỉa tròn trịa vẫn nghịch ngợm như cũ, nhẹ nhàng lướt qua da thịt cô, đến khi thấy cô khẽ run lên không khống chế được, Sở Vãn Đường lại cười khe khẽ.
Lại một lần run rẩy nữa, Sở Vãn Đường thấp giọng thở dài: "Phải làm sao đây..." Cô hôn lên má Hoài Hạnh, rồi nói tiếp: "Hình như quần chị bị tuyết tan dính vào rồi, em phải đền đó."
"......" Hoài Hạnh cắn nhẹ môi, ánh mắt ướt át
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668771/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.