Hoài Hạnh cảm thấy cái biệt danh "kẹo mềm" mà mình đặt cho Sở Vãn Đường rất hợp. Bạn gái của cô, chỗ nào cũng mềm mại, chỗ nào cũng ngọt ngào.
Bị phạt úp mặt suy nghĩ cũng chỉ là nếm thử một vòng, làm sao bây giờ, thật sự là ăn không bao giờ ngán.
Đợi Sở Vãn Đường hồi sức lại, cô ôm người vào phòng tắm, nghiêm túc giúp chị tắm rửa sạch sẽ. Lo xong mọi thứ, sắc đêm ngoài cửa sổ càng lúc càng sâu.
Đèn ngủ nhỏ tắt, căn phòng chìm vào bóng tối. Hoài Hạnh rúc vào lòng Sở Vãn Đường, hiện tại chưa thấy buồn ngủ, vài phút sau cô hôn lên cằm chị, nhẹ nhàng mở lời: "Chị."
"Ừm? Sao thế?" Sở Vãn Đường cọ cọ chóp mũi cô, giọng nói cũng dịu dàng không kém.
"Có phải chị vẫn thấy áy náy với em, cảm thấy mình còn nợ em không?"
"... Chị không có."
"Thật sự không có sao?" Hoài Hạnh nghe giọng chị trả lời yêu yếu, hàng mi khẽ động, "Nhưng em cảm nhận được mà. Chị luôn nhường nhịn em, chiều theo em, giống như chuyện tối nay vậy, rõ ràng chị không sai nhưng vẫn nghĩ là do mình, chị vẫn muốn tự mình nuốt hết những cảm xúc đó..."
Sở Vãn Đường mím môi, không biết phải trả lời thế nào.
Bởi vì cô không thể phủ nhận, cô của ngày trước đã cố tình làm ngơ cảm xúc của mình, để bản thân vùi trong oán hận mà giãy giụa, khiến Hoài Hạnh bị tổn thương rất nhiều. Bây giờ cách nhau sáu năm, cuối cùng cũng được ở bên em, cô chỉ muốn thật trân trọng người trước mắt này.
"Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668755/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.