Lục Hàm Nguyệt hỏi xong câu đó, nhưng mãi vẫn không nghe thấy Hoài Hạnh trả lời.
Cô lướt hết phần nội dung mà bạn bè có thể xem được trong nửa năm qua của Sở Vãn Đường thì mới nhận ra chuyện này, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào gò má của Hoài Hạnh, truy hỏi: "Hello? Trả lời bạn ơi?"
"Gì cơ?" Hoài Hạnh liếc cô một cái trong lúc đang lái xe, trông có vẻ không nghe thấy câu hỏi vừa nãy.
Lục Hàm Nguyệt xoa trán: "Tôi hỏi cậu với Sở tổng có phải quen nhau từ trước không?" Cô đưa ra cơ sở của mình, "Tôi thấy cậu đối xử với chị ấy lạnh nhạt quá, tối qua thế, hôm nay vẫn thế."
"Trước khi hai công ty hợp tác, tôi cần phải nhiệt tình lắm sao?" Hoài Hạnh vừa đánh tay lái rẽ một cái, "Trước giờ tôi cũng vậy mà?"
"Nhưng rõ ràng cậu không được tự nhiên lắm..... Nếu không thì sao lúc tôi đi mua nạng lại còn bảo tôi gọi điện cho cậu, tôi phải nghĩ đủ kiểu lý do đấy."
"Có quen." Hoài Hạnh khẽ chớp mi, cuối cùng vẫn quyết định thừa nhận chuyện này, nhưng cũng không nói nhiều: "Chị ấy từng là cấp trên của tôi."
Không chỉ là cấp trên, mà còn không hề đơn thuần.
"Chả trách lúc tôi nhắc đến Lam Linh thì cậu phản ứng nhạt thế." Lục Hàm Nguyệt lập tức bừng tỉnh, cũng không hỏi thêm chi tiết gì nữa.
Ngay sau đó, cô cau mày lại, chỉ cảm thấy chân tướng dần nổi lên mặt nước.
Tại sao Hoài Hạnh lại tỏ thái độ lạnh nhạt với Sở Vãn Đường như vậy? Tại sao lại thấy không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668681/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.