Từng chữ mà Hoài Hạnh thốt ra lần lượt rơi nặng nề vào trái tim Sở Vãn Đường.
Gặp lại sau bao năm, đoạn đối thoại đầu tiên giữa hai người nếu không phải mang tính thương mại thì lại là thế này, cảm giác đau nhói ở gan bàn chân dường như đến chậm một nhịp, rồi lan ra khắp cơ thể.
Cô vẫn nhớ rõ lần đầu tiên mình thử gọi cái tên đó là trong tình cảnh thế nào. Hôm đó ở phòng ngủ chính tại Kinh Thành, Hoài Hạnh còn chút lưỡng lự trước chuyện sắp xảy ra vì bị cô trêu chọc, nên để trấn an Hoài Hạnh, cô đã nói: "Không sao đâu, Hạnh Hạnh, tin chị đi." Lúc ấy Hoài Hạnh thật sự rất tin cô, toàn tâm toàn ý đặt nơi cô.
Về sau, hai người gọi nhau bằng cách gọi lặp như thế suốt một thời gian, dần dần trở thành một kiểu ám hiệu, một tín hiệu đầy mập mờ.
Càng về sau, xưng hô như thế đã trở thành thói quen, thậm chí chẳng nhận ra đã thân thuộc đến thế nào.
Vậy mà lần tái ngộ này, Hoài Hạnh lại bảo cô đừng gọi mình như vậy nữa, ý rõ ràng là không muốn để Lục Hàm Nguyệt nghe thấy...
Hoài Hạnh không muốn đem quá khứ của hai người bày ra trước mặt Lục Hàm Nguyệt.
Trong đầu Sở Vãn Đường thoáng qua những tài liệu cô đã nghiên cứu tối qua, cô tìm hiểu được mô hình hoạt động hiện tại của Tơ Quý: công ty do Lục Tuyết Dung sáng lập mười năm trước, nhưng vài tháng trước bà ta đã lui về hậu trường. Giờ đây, Hoài Hạnh và Lục Hàm Nguyệt cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668680/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.