Đối với phản ứng của Hoài Hạnh, Sở Vãn Đường cũng không lấy gì làm bất ngờ, cô chỉ cảm thấy may mắn, may mắn vì sáng nay ở bệnh viện cô không chơi trò chơi chữ với Hoài Hạnh như vậy, nếu không tình cảnh lúc này còn khó xử hơn nhiều.
Cô cũng thấy may... vì Hoài Hạnh vẫn còn có cảm xúc không mấy bình tĩnh với cô, dù cho cảm xúc đó là tiêu cực.
"Xin lỗi." Sở Vãn Đường lập tức cụp mắt xuống, làm ra vẻ mình đã vượt quá giới hạn, "Là chị hiểu lầm."
Ánh chiều tà rực rỡ khắp bầu trời, gió biển mang theo chút mằn mặn và ẩm ướt quẩn quanh bên họ.
Tô Trừng dắt tay con gái, biết ý lên tiếng xoa dịu bầu không khí đang căng thẳng: "Hạnh Hạnh, tối nay chúng ta ăn với nhau một bữa nhé? Cũng nhờ em trông giúp Kiều Kiều suốt cả buổi."
"Không cần đâu, chị Tô Trừng." Hoài Hạnh cũng thu lại vẻ lạnh nhạt, mỉm cười dịu dàng, "Kiều Kiều đáng yêu như thế, đâu có gây phiền gì cho em. Hơn nữa tối nay em còn có hẹn với khách hàng."
"Dì ơi." Tiểu Kiều nghe vậy lập tức bước tới nắm tay cô, ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn chớp chớp, "Kiều Kiều muốn ăn cơm với dì."
Hoài Hạnh xoa đầu con bé: "Sau này có cơ hội nha."
"Sau này là khi nào ạ?"
"Chờ con đến Hải Thành chơi, được không?" Hoài Hạnh ngồi xổm xuống, "Hoặc đợi dì đến Kinh Thành, dì sẽ rủ con ra chơi, được chứ? Với lại dì đã kết bạn WeChat với mẹ con rồi, lúc nào cũng có thể liên lạc với dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668682/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.