Ngày 6 tháng 6 năm 2020, thứ Sáu, bầu trời Nam Thành trong xanh, gió nhẹ nắng ấm.
Từng chiếc máy bay cất cánh, hạ cánh tại sân bay, người ta dùng những cái ôm để tiễn biệt hoặc chào đón nhau, nơi đây vốn dĩ là chốn của chia ly và hội ngộ.
Chuyến bay của Hoài Hạnh là vào chín giờ, hiện tại mới bảy giờ rưỡi, cô đang làm thủ tục lên máy bay.
Hầu như không phải xếp hàng, cô nhanh chóng ký gửi hành lý xong, vừa cầm vé máy bay quay người lại đã thấy Sở Vãn Đường đang đợi cách đó vài mét.
Bước đến gần, eo của Hoài Hạnh bị ôm lấy. Mái tóc dài xoăn của Sở Vãn Đường khẽ đung đưa phía sau đầu, tay kia xách túi của Hoài Hạnh, hai người sánh vai nhau đi về phía khu kiểm tra an ninh. Chị nghiêm túc dặn dò: "Mai mốt là cuối tuần rồi, em cả đêm không ngủ, về đến Kinh Thành thì nhớ nghỉ ngơi cho tốt. Muốn ăn gì thì nhớ nói với dì Trần."
"Em biết rồi mà chị." Hoài Hạnh sờ tay chị, cười ngọt ngào, "Trước đây đâu phải chị chưa từng đi công tác."
Sở Vãn Đường sững người, rồi bật cười thành tiếng.
Đúng vậy, trước kia có những chuyến công tác còn dài ngày hơn thế này, Hoài Hạnh đã quen từ lâu. Vậy tại sao lần này cô lại cứ nôn nao, không yên thế này? Là vì cô tham luyến thân thể của Hoài Hạnh ở giai đoạn hiện tại sao?
"Chê chị phiền hả?" Cô nhướng mày, giả vờ giận dỗi hỏi.
Hoài Hạnh vội vàng xua tay: "Sao lại thế được, em đâu có chê chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668672/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.