Hình ảnh trước khi chết của Đại Vu Chúc đời trước đột nhiên xuất hiện trong giấc mơ của nàng, hình cảnh mà nàng vốn không thể nhớ được vì còn quá nhỏ giờ lại rõ ràng đến lạ thường.
"Con nhất định phải tìm được người thừa kế, sau đó tiếp tục truyền lại sức mạnh này, nhớ kỹ!" Đại Vu Chúc đời trước đến chết cũng không nhắm mắt, khi còn bé, nàng chỉ cảm thấy cảnh tượng đó cực kỳ khủng bố.
Nhưng bây giờ nhìn lại, không hiểu sao nàng lại cảm thấy đôi mắt mất đi sức sống đó ngoại trừ dữ tợn còn có áy náy.
Tại sao lại áy náy?
Mà nếu như không trao toàn bộ sức mạnh cho mình, nói không chừng đối phương sẽ sống lâu hơn, nhưng khi sức mạnh được truyền đi, sức sống của Đại Vu Chúc đời trước cũng lập tức bị hút khô.
Điều gì đã thôi thúc đối phương quyết đoán như vậy?
Sự áy náy trong mắt đối phương khiến A Chiêu cảm thấy rất bất an.
Sức mạnh được thừa kế thuở nhỏ quả thực đã giúp đỡ nàng rất nhiều trong những năm qua, giúp nàng có thể đạt được thành tựu như vậy ở độ tuổi còn rất trẻ, để tránh bản thân bị sức mạnh quá mạnh mẽ này làm cho bể bụng, Dao Thần đại nhân đã phong ấn nó một nửa, để bản thân có thể tiêu hóa nó từ từ.
Trước đó mọi thứ vẫn bình thường, nhưng bắt đầu từ khoảng thời gian này, sức mạnh kia bỗng dưng có chút không đúng.
Bọn chúng bắt đầu chậm rãi thẩm thấu ra ngoài, thậm chí không biết từ khi nào đã vượt qua phong ấn của Dao Thần đại nhân.
Lúc đầu nó vẫn nằm trong tầm kiểm soát của mình, sau đó thì không được nữa.
Nhưng cũng nhờ chống lại với chúng lâu dài, thực lực của mình mới tăng lên nhanh chóng, có chỗ tốt như vậy, nàng cũng bỏ mặc nó nó, dù sao thì nàng... Cũng hy vọng có cơ hội truy cầu trường sinh.
Chỉ là không ngờ sau khi ầm ĩ với Sở vương một trận, tự mình tức giận không khống chế được, nên lúc về thành ra như thế này.
Sau đó, có phải sau đó được Dao Thần đại nhân đỡ lấy không? Lúc đầu không muốn để cho ngài ấy lo lắng, không ngờ cuối cùng vẫn bị phát hiện.
Sau khi ý thức từ từ khôi phục, nàng cảm thấy dường như bản thân đang nằm trong lòng của ai đó, không cần suy nghĩ nhiều nàng cũng biết đây là Dao Thần đại nhân đang ôm mình.
Vậy mình càng phải nhanh chóng tỉnh lại!
Nàng giãy giụa thấy được một tia sáng yếu ớt trong bóng tối, sau đó cố gắng mở mắt ra.
Cơn đau khắp người đã biến mất, chắc là Dao Thần đại nhân đã làm gì đó?
Bên giường có ánh lửa yếu ớt bập bùng, thế giới bên ngoài vẫn tối đen như mực, thời gian nàng hôn mê hẳn là không lâu, nhưng Dao Thần đại nhân có thể sẽ răn dạy mình? Thiếu nữ như đã nghĩ đến tương lai, rụt đầu lại, chuẩn bị giả ngu vờ đáng thương dời chuyện này đi.
Nhưng ngoại trừ an ủi nàng, hỏi nàng còn đau không thì Dao Thần đại nhân không nói gì khác.
Thần linh của nàng, vừa dịu dàng vừa quan tâm, hu hu hu...
Thiếu nữ không phải giả khóc, mà là khóc thật.
"Đừng sợ, chỉ cần có ta ở đây, sẽ không có chuyện gì." Giọng điệu của Dao Thần ôn hòa, nhưng giờ phút này thiếu nữ không ngẩng đầu lên, cho nên cũng không nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của thần linh.
"Ta đã phong ấn sức mạnh mất khống chế một lần nữa, sau đó vì để đề phòng, ta cho con một phần sức mạnh của ta."
"Cái gì!" Thiếu nữ lộc cộc bò dậy, trong mắt tràn đầy kinh hãi, "Cái này, như vậy sao được..."
Thiếu nữ chưa nói xong đã bị một bàn tay búng đầu nàng.
"Không cho phép từ chối." Thần linh trở nên nghiêm túc, Vu Chúc của cô cũng không dám nói "Không".
Tuy nhiên, mặc dù thiếu nữ được thần linh ban cho thần lực nhưng điều kỳ lạ là tình huống thân thể của nàng không được cải thiện.
Cũng không biết có bị di chứng gì ảnh hưởng không, thiếu nữ vốn có thể nhảy lên nhảy xuống chạy quanh miếu thần một vòng cũng không gặp vấn đề gì, giờ đây đi từ giữa miếu thần đến cửa lớn đã mệt đến mức hơi thở hổn hển.
Mặc dù sức mạnh dần dần tăng lên trong cơ thể nàng không làm tăng thêm gánh nặng cho thân thể nhưng cũng không mang đến tác dụng chống đỡ thân thể vốn nên có.
Dường như Dao Thần cũng nhận thấy điều này, nhưng cô không nói gì thêm, chỉ an ủi thiếu nữ, nói rằng không sao đâu, qua một thời gian chắc chắn nàng sẽ dần dần khôi phục.
Lời an ủi của Dao Thần để cho thiếu nữ vứt sự bất an đi, nàng luôn tin tưởng vào thần linh của mình vô điều kiện, nếu như không phải sau này phát hiện ra bí mật mà Hòa Du che giấu, sợ rằng nàng sẽ sống một cuộc đời mơ hồ hơn nữa.
Trước khi đầu độc Đại Vu Chúc đời trước, Hòa Du là một người cẩn thận không thể nghi ngờ, và diễn xuất cũng vô cùng giỏi, nếu không hắn cũng sẽ không lừa được sự tin tưởng của Đại Vu Chúc đời trước, nhân cơ hội này, hắn tiếp xúc với bí mật cốt lõi của tòa miếu thần này.
Tất nhiên, những bí mật mà hắn biết cũng chỉ là bề ngoài, nhưng bề ngoài cũng đủ để khiến người ta khiếp sợ, nếu có người muốn lợi dụng, thậm chí có thể làm lung lay địa vị của vương thất.
Lần theo manh mối Hòa Du để lại, trong một lần đi thắp nhang cho Đại Vu Chúc đời trước, thiếu nữ đã tìm một cái cớ trốn đi đám người, cũng lén chạy vào trong lăng mộ.
Có lẽ có chút mạo phạm người chết nhưng khi thiếu nữ vừa nghĩ đến chuyện tài giỏi của Đại Vu Chúc đời thứ nhất của Sở quốc đã làm, nàng lập tức muốn xốc nắp quan tài của bà ta.
Sở dĩ nàng không nhấc lên, cũng không phải là vì nàng quá hào phóng không so đo, mà là vì nó quá nặng cho nên không lập tức nhấc nó lên.
Nếu chỉ dựa vào sức mạnh của mình, thực tế có hơi làm khó cơ thể và cánh tay nhỏ bé của nàng! Hình như hơi xoay được rồi!
"Shh..."
Thiếu nữ hít hà một hơi, xoa xoa cánh tay lùi về sau một bước, sau đó giẫm phải thứ gì đó khiến nàng ngã đặt mông xuống đất.
"Cái gì..." Nàng lấy linh hỏa ra chiếu chiếu xuống đất, chỉ thấy một "cây đinh" vừa to vừa dài.
Dường như trên đinh có vết màu nâu đỏ, trông giống như máu khô, mà hơi thở trên đinh phát ra khiến thiếu nữ cảm thấy khó chịu.
Nàng muốn cầm cây đinh kia lên kiểm tra cẩn thận, nhưng khi ngón tay vừa chạm vào đinh, lập tức có cảm giác như bị thứ gì đó ăn mòn, đau đến mức nàng lập tức rút tay lại.
"Đau!" Thiếu nữ nhìn bàn tay bị ăn mòn rồi cẩn thận quan sát cây đinh.
"Đây là..." Thiếu nữ hơi giật mình, đây cũng là pháp khí dùng để đối phó oán hồn, sao lại xuất hiện ở đây?
Nàng lập tức đi vòng quanh quan tài, không ngoài dự đoán, nàng tìm thấy 9 chiếc đinh giống hệt nhau.
"Chín cây." Đây là hận đến mức nào? Thiếu nữ giơ lửa lên, cẩn thận nhìn quanh quan tài, quả nhiên có chín lỗ hổng.
Có người dùng loại pháp khí tà ác này đóng lên quan tài của Đại Vu Chúc đời thứ nhất của Sở quốc.
Nàng nhớ rõ... Trên sử sách có ghi, sau cái chết của vị Đại Vu Chúc này, Sở vương đời thứ nhất đã đích thân khiêng quan tài.
"... Chắc đây chính là cái giá phải trả, phản bội thần linh vì Sở vương, sau đó lại bị Sở vương phản bội." Thiếu nữ gõ lên quan tài, khi mỗi một đời Đại Vu Chúc kế nhiệm đều phải đọc một đoạn lời thề dài, tin tưởng vị trong quan tài này cũng đã thề, nếu như những bí mật mà Hòa Du viết ra là sự thật, vậy có lẽ nàng đang ứng lời thề lúc trước của mình.
Mặc dù bây giờ trông rất đáng thương nhưng tâm tư thiếu nữ thật sự không động đậy nổi để cảm thấy đối phương đáng thương.
Không, không đúng...
Thiếu nữ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề mấu chốt hơn.
Nếu đinh bị đóng vào quan tài rơi xuống đất, vậy là ai đã rút chúng ra ngoài?!
Một cảm giác rợn tóc gáy tự nhiên sinh ra, nàng lập tức rút tay ra khỏi quan tài.
Lẽ nào thứ trong này đã bị ai đó thả ra rồi?
Ai làm?!
"Ha ha..."
Tiếng cười yếu ớt từ bốn phương tám hướng truyền đến, chỉ có một tiếng nhẹ nhàng nhưng lại mang theo hận ý nồng đậm.
Thiếu nữ rất chắc chắn mình đã nghe thấy, nhưng khi nàng cố gắng nắm bắt nguồn gốc của âm thanh, tiếng cười lại biến mất.
"Là bà sao?" Thiếu nữ lễ phép gõ gõ quan tài.
Bên trong không có bất cứ động tĩnh gì.
"Tôi đến đây là vì tìm kiếm bí mật giúp Sở quốc có thể tiếp tục đến ngày nay, xin thứ lỗi nếu như đã quấy rầy."
"Ong!" Theo tiếng nói của thiếu nữ phát ra, bên trong lăng mộ bỗng nhiên vang lên tiếng vù vù lớn, ầm ĩ đến mức đầu óc ong ong.
"Két két..." Quan tài bên cạnh nàng đột nhiên truyền đến âm thanh rợn người, nắp quan tài vừa dày vừa nặng chậm rãi chuyển động, một mùi thối rữa từ trong quan tài bay ra.
Mùi này rất khó để người ta tiếp nhận, thiếu nữ bịt mũi lùi về sau mấy bước.
Nắp quan tài mở ra một khe nhỏ rồi bất động, thiếu nữ đứng xa xa, nàng không sợ cương thi nhưng sợ cương thi làm chất lỏng trong quan tài bắn tung tóe lên người nàng, mùi hôi sẽ không bay mất suốt vài ngày!
"Ta..."
Đó là một giọng nữ khàn có lẽ đã không còn chút sức lực nào, tuy quan tài đã mở ra nhưng giọng nói đó dường như không hề phát ra từ trong quan tài.
"Hối hận..."
Rơi vào kết cục như thế, là nên hối hận.
"Ờm... Nếu bà còn có thể nói được, bà có thể nói cho tôi biết sức mạnh của Đại Vu Chúc được truyền từ đời này sang đời khác là cái gì không?" Thiếu nữ hỏi không khí.
Không biết chữ nào nàng nói đã kích thích đối phương, giọng nói kia lại bắt đầu nổi điên, ngay lúc thiếu nữ cảm thấy đối phương không thể nói chuyện được nữa, đang chuẩn bị tự mình tìm ra bí mật thì vách tường bên cạnh nàng chợt nứt ra, một mảnh lớp vỏ đất rơi xuống.
Mà trên bức tường đó, vậy mà khắc nguyên một tường chữ lít nha lít nhít.
Mà nội dung trong đó, đúng là một đoạn "Lịch sử cướp đoạt chính quyền" thậm chí còn cường điệu hơn thiếu nữ dự đoán, cùng với đó là một đoạn tiên đoán hoặc là nguyền rủa.
Sở gia không có mệnh làm vương nhân gian chớ nói chi sự thịnh vượng của đất nước hàng trăm năm sau này, nhưng Đại Vu Chúc ái mộ Sở vương đời thứ nhất lại hợp mưu với đối phương che đậy thiên cơ, đánh cắp mệnh quân vương chân chính, cũng ngụy tạo vận mệnh của đất nước.
Cái gì cũng có cái giá của nó, sau khi làm ra chuyện như vậy, hai kẻ cầm đầu đều lo lắng Thiên Đạo thanh toán, cho nên bọn họ một bên muốn duy trì vận mệnh quốc gia của Sở quốc, một bên muốn loại bỏ nguy hiểm trên người mình, Đại Vu Chúc lựa chọn đệ tử của mình, nhưng cũng giữ lại một chút hy vọng sống cho đệ tử.
Mà Sở vương chọn Đại Vu Chúc toàn tâm toàn ý yêu mình, thiết lập ván cục để đối phương gánh chịu tội nghiệt của hắn và con cháu của hắn, cũng chính là Sở vương qua các đời sau.
Đại Vu Chúc đời thứ nhất của Sở quốc, trước khi chết đã nguyền rủa Sở vương, con cháu của hắn sẽ đến đây mở phong ấn ra, đến lúc đó toàn bộ Sở quốc và Sở vương đều sẽ bị thanh toán, dù là luân hồi chuyển kiếp cũng không trốn thoát, Thiên Đạo sẽ không bỏ qua cho bất luận kẻ nào, tất nhiên cũng bao gồm... Nàng, Đại Vu Chúc của thế hệ này, người không biết gì cả nhưng lại vướng vào tranh chấp không thể giải thích được.
Theo sức mạnh được truyền lại của Đại Vu Chúc ngày đó, còn có tội nghiệt cướp đoạt chính quyền.
Thiếu nữ run rẩy lùi về sau một bước, nếu lúc này nàng không nhận thức được sự nguy hiểm của tình thế, thì khi sấm sét cuồn cuộn ập xuống, cảnh tượng bi thảm khi tàn hồn kia bị đánh cho hồn phi phách tán khi còn chưa kịp kêu rên, khiến nàng kinh hồn táng đảm.
Tiên Khí trong ngực nàng đang nóng lên, như đang phát ra lời cảnh cáo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]