Kỳ Kỳ Cách là đứa ham làm đẹp, dù ở nhà chỉ có người nhà cũng muốn tết b.í.m tóc, cài trâm ngọc. Nàng ôm gương đồng ngắm trái ngắm phải: “Đúng là mỹ nhân mà!”
Mật Nương buồn cười, hỏi: “Con thấy cha con trông thế nào?” Hai cha con giống nhau đến bảy phần.
“Hơi đen ạ.”
“Còn gì nữa không?”
Tiểu nha đầu chu môi hừ hừ: “Vậy thì chắc chắn là chỗ nào cũng tốt rồi. Có đứa con gái xinh đẹp như con, cha có thể xấu đi đâu được chứ?” Nói xong không nhịn được đắc ý: “Cái miệng này của con à, chỉ biết nói lời thật lòng thôi.” Vừa khen mình vừa quý cha mình.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cát Nhã chịu không nổi cái thói tự khen mình một cách mù quáng này của nó, bĩu môi hai cái, muốn nói lại sợ bị đánh, đành im lặng dắt Ha Bố Nhĩ đi ra ngoài.
“Tuyết lớn quá!”
Tuyết rơi từng mảng lớn, xoay tròn nhẹ nhàng mà dày đặc. Cát Nhã đưa tay ra ngoài, xòe ra rồi co lại đã hứng đầy một vốc bông tuyết. ❄️
Ba Hổ xách bô nước tiểu từ ngoài cửa vào, thấy hai thằng nhóc đứng giữa sân dang tay hứng tuyết, mặt mũi đầu tóc trắng xóa, biến thành người tuyết. Hắn ho khan một tiếng, chỉ trỏ cậu con trai đang chạy vào dưới hiên: “Lại ngứa da rồi, muốn ăn đòn à.”
Cát Nhã cười hì hì không đáp, phủi tuyết trên đầu Ha Bố Nhĩ xuống, rồi lại phủi đầu mình. Đứng dưới hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797540/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.