Ba Hổ mặt nóng ran một cách khó hiểu, đá văng cục tuyết dưới chân, quay mặt đi cười một cái, rồi lại nhanh chóng mím chặt môi: “Nàng ‘chậc’ cái gì? Đừng có ‘chậc’ nữa, có chuyện gì thì nói, đừng làm ra cái bộ dạng thần thần bí bí.”
“Ta thần thần bí bí à?” Mật Nương huých hắn một cái: “Đáng lẽ nên lấy gương đồng ra cho chàng soi cái bộ dạng chua loét của chàng. Đại Hoàng không thèm để ý chàng, bảo chàng kéo nó một cái thì chàng lải nhải hai câu, làm ra vẻ không tình nguyện. Không được Đại Hoàng coi trọng, liền xuống xe định đi cùng Đại Đốm, Tiểu Đốm, không ngờ lại là nhường chỗ cho người ta…”
“Ai ai ai ai…” Ba Hổ vươn tay bịt miệng nàng lại, lớn tiếng la lối vài câu át đi lời nàng nói. Dưới ánh mắt đầy trêu chọc, tai hắn đỏ bừng, vậy mà vẫn cố cãi: “Nói bậy bạ, ta thèm vào để ý đến chúng nó à? Nực cười.”
“Vậy chàng đừng bịt miệng ta nữa.” Mật Nương nói không rõ tiếng, nhướng mày ra hiệu bảo hắn buông tay.
Ba Hổ do dự một thoáng, hạ tay xuống, xoay người định vào nhà: “Không thèm đôi co với nàng.”
“Đừng đi mà, hai ta nói thêm vài câu nữa.” Mật Nương ôm eo hắn không cho đi, nói nhanh như bắn: “Đại Đốm, Tiểu Đốm không nể mặt chàng, chúng nó vào nhà xin được miếng sữa chua từ tay bọn trẻ, chàng liền nhìn không vừa mắt muốn chèn ép vài câu. Con trai con gái đi khắp nơi khoe với người ta kẹo lạc ta làm ngon, còn biết làm nhiều loại kẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797527/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.