Kỳ Kỳ Cách cũng nhảy xuống, làm b.ắ.n lên một vốc tuyết vụn, lười biếng nói: “Dì, ý của anh con cũng là ý của con, chúc phúc gấp đôi.”
Phán Đệ bị nàng chọc cười, vẫy tay gọi hai đứa trẻ qua nhà mình: “Sáng nay có bọn trẻ tới chúc Tết, hai đứa không có tới, ta để phần đồ ăn cho các con rồi.”
Ba Hổ ôm Ha Bố Nhĩ vào nhà trước, chờ Mật Nương xuống xe, hắn dắt xe ngựa ra chuồng dê, tháo dây cương cho ngựa, chiếc xe lặc lặc đỗ vào chuồng dê trống.
“Chủ nhân, về rồi ạ?” Người hầu đang bận việc trong chuồng dê ngồi dậy nói chuyện: “Sáng nay có mấy tốp trẻ con qua nhà ngài chúc Tết, nhà không có ai, cửa lại đóng, chúng nó nói chiều sẽ qua nữa.”
Ba Hổ đã nghe thấy tiếng trẻ con ồn ào từ xa vọng lại. Hắn vội vã quay về, vừa lúc chạm mặt hai đứa trẻ từ nhà Phán Đệ đi ra. Chúng nó không dừng chân, lập tức chạy về phía đám trẻ đang đi tới.
“Có trẻ con tới chúc Tết kìa, đồ trong nhà đâu? Lấy ra hết đi.” Hắn vào nhà liền gọi Mật Nương: “Ta đi múc sữa chua, nàng lấy hạt thông, lạc với kẹo ra.”
Trẻ con trời lạnh giá đi hết nhà này đến nhà khác, cốt là để được ăn ngon. Người lớn thì thích cái không khí vui vẻ náo nhiệt ấy.
Bàn vừa mới bày ra, Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã đã dắt một đám trẻ vào. Đại Đốm, Tiểu Đốm chúng nó cũng chen vào theo. Bọn trẻ năm miệng mười lời nói những câu chúc tốt lành, còn chúng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797526/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.