“Sờ miệng sẽ bị c.ắ.n đứt ngón tay đấy.” Mật Nương dọa tiểu lão tam, lau khô tay rồi bảo nó đi theo Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã về phòng chơi. Sờ miệng Đại Đốm, Tiểu Đốm và Đại Hồ, Tiểu Mặc thì không sao, chỉ sợ nó sờ quen rồi đi sờ mấy con từ trong núi tới.
“Trưa ăn no chưa?” Ba Hổ bưng viên đông lạnh vào: “Tối nay chúng ta ăn gì? Tối qua còn thừa canh gà, nấu mì canh gà nhé? Cho thêm hai muỗng thịt viên vào nấu cùng? Hay là nấu bánh chẻo?”
“Ta sao cũng được, ăn gì cũng xong. Chàng đi hỏi mấy đứa con của chàng ấy.” Mật Nương thấy ấm đồng còn nước sôi, xách chậu vào đổ nước: “Ta muốn thay quần áo, tiện thể rửa chân luôn.”
“Lạnh à?”
“Hơi hơi, giày ẩm.”
Ba Hổ ra ngoài hỏi ba đứa trẻ muốn ăn mì hay bánh chẻo. Nghe chúng nó đồng thanh nói muốn ăn bánh chẻo, hắn lại bưng bánh chẻo đông lạnh vào nhà.
“Kỳ Kỳ Cách, Cát Nhã, ta muốn ngâm chân đổi giày, các con có làm cùng không?” Còn Ha Bố Nhĩ, Mật Nương gọi thẳng nó lại rửa.
“Muốn, muốn ạ.” Hai anh em xách theo giày bông đi sang phòng bên cạnh, rửa chân xong, cởi áo bông lông dê và váy nỉ lông ra, mặc áo bông kẹp lông lạc đà nhẹ nhàng và quần dài leo lên giường đất của cha mẹ, rúc đầu vào chăn bông hít một hơi thật sâu: “Thơm quá.”
“Thơm gì?”
“Chính là mùi thơm trên người mẹ đó.” Kỳ Kỳ Cách kéo chăn trùm kín người, lăn lộn trong chăn, giọng ồm ồm hỏi: “Mẹ, Azil Mã khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797528/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.