“Cha, lần đầu cha vào không phát hiện ra con à?” Cát Nhã nhảy ra hỏi.
“Không.” Ba Hổ không chịu thừa nhận mình thiên vị.
Lâu như vậy mà Ha Bố Nhĩ không có động tĩnh gì, hắn có thể chắc chắn cậu con út trốn cùng Mật Nương. Hắn cử hai đứa lớn đi tìm: “Hai đứa tìm đi, cha đi nấu cơm.”
Thế nhưng, hắn vừa vào bếp đã thấy hai mẹ con trốn sau cánh cửa. Hắn nhìn ra ngoài, ra hiệu bằng ngón tay, nhân lúc Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã đi ra sân sau mới hỏi: “Trốn trong bếp suốt à?”
Mật Nương là nhân lúc Ba Hổ đếm số, cùng lúc Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã trốn vào nhà, nàng đã nhanh nhẹn kéo tiểu tam tử trốn sau cánh cửa lớn. Sau cửa lớn có cuộn nỉ lông, vừa vặn che được người. Chờ hắn dắt Kỳ Kỳ Cách ra sân sau, nàng mới lại dắt Ha Bố Nhĩ trốn vào bếp.
“May mà chàng dắt Kỳ Kỳ Cách đi.” Mật Nương thầm mừng.
Ba Hổ nhìn cậu con út đang toe toét cười ngây ngô, lắc đầu cười cười. Hắn là sợ Kỳ Kỳ Cách tìm ra người trốn trong phòng bên thôi.
Ngoài phòng, hai đứa trẻ tìm đến mức chỉ thiếu nước lật cả hầm lên mà vẫn không thấy người, lại chạy ra cửa đi vào chuồng dê nhìn, rồi vào nhà đứng giữa sân la lớn: “Không tìm nữa, không tìm nữa! Cha, cơm xong chưa? Bọn con ăn trước đây.”
“Chưa xong.” Ba Hổ cũng la lớn đáp lại, giả vờ không thấy Kỳ Kỳ Cách đang nháy mắt ra hiệu.
Cát Nhã cảm thấy không ổn, trong sân ngoài sân chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797521/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.