“Ta nào có.” Bọn trẻ đi rồi hắn lại không thừa nhận: “Ta vào bếp là đã rời khỏi trò chơi rồi, không lên tiếng mới là đúng. Hai đứa trẻ chơi xấu nói cùn, sao nàng cũng đổ oan cho ta?”
“Ồ, đúng là cha con ruột, con trai vô lại, cha cũng vô lại à?” Con cái nói hắn là đồ lừa đảo, hắn nói con cái là vô lại, đúng là một cặp cùn nhây.
Thấy Ba Hổ còn muốn biện minh, Mật Nương xua tay ngăn lại: “Đừng nói với ta, hôm nay chàng có mài rách cả lưỡi cũng vô dụng.”
Người đàn ông thở dài ai oán, lau nước trên tay đi ra ngoài lấy cá. Cái lu đựng cá đặt ở sân sau, hắn dỡ tấm ván gỗ, lôi ra một con cá lớn, rồi lại vào phòng phơi đồ lấy d.a.o thái thịt bò. Nghe ngoài cửa có tiếng nói chuyện, hắn đi ra xem thì thấy Phán Đệ, liền chào hỏi: “Ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi, qua tìm Mật Nương nói chuyện.”
“Vậy vào nhà ngồi đi, ngoài này lạnh căm căm.”
Phán Đệ xua tay: “Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, ta nói mấy câu rồi về.”
Nàng rụt tay vào trong tay áo, hỏi Mật Nương: “Uyển Nhi tháng Giêng tới nhà ngươi à? Vậy đến lúc đó ta cũng chuẩn bị một bàn đồ ăn, các ngươi đều qua, chúng ta tụ tập một chút, cũng coi như thêm chút náo nhiệt cho nhà ta.”
Mật Nương suy nghĩ ý của nàng, hỏi chuyện khác: “Cuối năm trong nhà còn lại bao nhiêu dê?”
“Ta biết ý ngươi, ngươi đừng tưởng ta không thành gia lập thất thì nhà cửa khó khăn. Vẫn ổn cả, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797522/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.