A Tư Nhĩ xua tay: “Các ngươi đừng vội, trưa nay ăn ở nhà tam tỷ ta, nàng ấy đang nấu cơm rồi.”
“Vậy ở lại một đêm hẵng về, tối nay ở nhà ta.” Mật Nương kéo tay Uyển Nhi giữ khách: “Xa xôi tới một chuyến, năm ngoái với năm nay, các ngươi đã hai năm không qua đây.”
“Thì đây không phải tới rồi sao. Năm nay ăn Tết bọn ta dắt hai đứa nhỏ qua, vẫn như năm kia, ở lại mấy ngày.” Uyển Nhi đùa nói không dắt theo cha mẹ chồng: “Miễn cho hai ông bà già thúc giục bọn ta.”
“Đầu tháng lúc trời mưa các ngươi về đến nhà chưa?” Ba Hổ hỏi: “Không ít người trên đường bị rét cóng đấy.”
“Bọn ta thì không sao, lúc mưa đã về tới nơi rồi. Bọn ta đi sớm, đi ở tốp đầu không bị tắc đường, cuối tháng mười đã về đến nhà.” A Tư Nhĩ cùng Ba Hổ trò chuyện về chuyện trên đường, nói một hồi lâu bị Uyển Nhi nhắc mới nhớ ra còn có việc: “Đến nhà ngươi đúng là tự tại, nói mãi không hết chuyện. Sang năm bọn ta tới lại tán tiếp. Uyển Nhi muốn đi thăm mấy tiểu tỷ muội cùng đến Mạc Bắc, ta phải đi cùng nàng ấy một chuyến.”
Mật Nương và Ba Hổ tiễn họ ra ngoài, sai Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã đi dẫn đường.
“Năm nay nhà họ Hỗ còn mời gánh hát không?” Ra cửa, Uyển Nhi hỏi.
Mật Nương lắc đầu: “Con còn trong bụng, chắc là hè sang năm mới sinh, có lẽ mùa đông sang năm sẽ mời gánh hát.”
“Vậy ta đón bà nội ta đi.” Uyển Nhi còn nhớ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797520/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.