“Đúng rồi, nơi này ngoài nhà ta cũng không có người ngoài tới.” Mật Nương đã hái được một ôm lớn, móng tay cũng bị nhuộm màu: “Mùi cũng khá thơm, chờ dựng Chiên Bao xong sẽ treo ở đầu giường.”
Để mặc mấy mẹ con họ chơi đùa trên đồng cỏ, Ba Hổ dắt theo nam phó đi đốt phân bò hun trùng, dựng Chiên Bao. Lúc dọn rương, nam phó lỡ tay làm đổ rương quần áo, vải nỉ lông và áo tơi (áo khoác ngoài) bên trong rơi ra.
“Chủ nhân, cái rương này của ngài bị mọt rồi.” Nam phó nhấc rương lên, thấy đáy rương có lỗ mọt, lại nhìn đống áo tơi vương trên đất, đều có những lỗ thủng lớn nhỏ: “Áo tơi cũng phải vá lại, bị mọt c.ắ.n rách rồi.”
Ba Hổ cầm lên xem, trừ của Ha Bố Nhĩ, cái rương này đựng áo tơi của cả nhà bốn người họ, bị mọt c.ắ.n không ít lỗ.
“Thôi, năm nay ta may cái mới, cái này cũng mặc nhiều năm rồi.”
“Vậy đống này ngài còn muốn không?” Nam phó hỏi cẩn thận, mặt có chút ngượng ngùng. Hắn là người mới tới năm nay, mùa đông năm trước dê con trong nhà c.h.ế.t mất tám phần, năm nay trừ đi phần ăn hàng ngày và để dành qua đông, tình hình nhà hắn rất eo hẹp. “Chỗ này nếu ngài bỏ đi, ta mang về, mùa đông lạnh mặc lót bên trong.”
“Được, ngươi lấy đi.” Ba Hổ vốn định mang về lót ổ cho chó.
“Cha, cha xem con có đẹp không?” Kỳ Kỳ Cách đội một vòng hoa trên đầu chạy tới, vừa chạy hoa vừa rơi.
Ba Hổ phất tay bảo nam phó đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797513/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.