“Ta thấy cô đối với Húc Văn cũng rất kiên nhẫn mà.”
Phán Đệ lắc đầu: “Tạm thời thôi, nhiều nhất là trông hai ngày, cũng là nể mặt Mộc Hương. Nó nhờ ta không tiện từ chối.” Ba anh em Kỳ Kỳ Cách ở ngay cạnh nhà nàng mà nàng còn chưa từng bế.
Nàng dỗ trẻ con là dỗ đến phát ngán rồi. Chính vì không thích trẻ con nên mới lười lấy chồng. Con mình còn chẳng muốn chăm, đâu ra kiên nhẫn với con người khác.
Nhà họ Hỗ tuy họ hàng không đông nhưng khách khứa lại nhiều. Mật Nương sang xem Ba Hổ đang bận việc gì, liền đi tìm Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã trước, dắt ba đứa trẻ vào nhà ngồi chờ ăn cơm.
“Cha con đang trang trí xe hoa.” Kỳ Kỳ Cách chỉ cho Mật Nương xem.
“Ừ, ta thấy rồi.” Nàng sửa lại tóc cho cô bé, dặn hai đứa buổi chiều đừng chạy lung tung, về nhà phải đun nước tắm gội, thay áo choàng và giày mới mua ở đô thành. “Tối hai con phải đi lăn giường cưới, người ngợm không được bẩn thỉu.”
Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã vừa tò mò vừa mong chờ việc lăn giường cưới, nhất là khi biết còn được nhận hồng bao, càng ngoan ngoãn ngồi yên cả buổi chiều. Tối đến ăn cơm cũng hết sức cẩn thận, sợ canh đổ làm bẩn quần áo mới.
“Đồng tử lăn giường đâu rồi?” Bà mối vui vẻ đi ra tìm.
“Ở đây ạ.” Kỳ Kỳ Cách giơ cao tay, lau miệng rồi kéo Cát Nhã tuột khỏi ghế. “Nương, bọn con đi đây, mẹ có đi không?”
“Đi.” Mật Nương đặt đũa xuống cũng đi theo, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797481/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.