Ba Hổ và Mật Nương nhìn nhau. Hắn luôn cảm thấy ăn xong còn xách thùng mang về không được hay ho cho lắm, cũng không vẻ vang gì, cứ như đi ăn xin.
“Chó nhà ta cũng không thiếu ăn. Bọn ta không nấu cơm nhưng người hầu vẫn nấu, cơm cho ch.ó cũng nấu cùng luôn.”
“Toàn đồ tốt cả, các ngươi không lấy đi cũng phí của, rẻ cho người ngoài. Ta bảo người ta gói lại để ở cửa hông, ngươi nhớ ra lấy.” Quản gia còn có việc phải sắp xếp, cũng không nói nhiều, dặn dò xong liền đi ra ngoài.
“Vậy… vậy…” Ba Hổ nhìn quanh, đưa Ha Bố Nhĩ cho Mật Nương ôm, “Thế ta qua đó nhé?”
“Đi đi.” Mật Nương thản nhiên hơn hắn. Nhà cũng đâu dựa vào danh tiếng mà sống, người khác nhìn thế nào cũng chẳng ảnh hưởng gì. “Hai ngày này không cần g.i.ế.c dê nữa, vừa hay tiết kiệm được con dê bị c.ắ.n c.h.ế.t tối qua.”
Nàng đi hậu viện, thấy Hỗ phu nhân bận tối mắt tối mũi. Nàng đứng nhìn một lúc, thấy không có việc gì mình giúp được, lại ôm con về nhà. Trên đường vừa hay gặp Ba Hổ, hắn đang gánh hai thùng thức ăn thừa đầy ắp, một thùng toàn canh thịt dê, còn bốc hơi nóng.
Thứ này mang về cho người ăn cũng được.
Cả nhà ba người cùng ra chuồng chó. Vừa vào cổng, đám ch.ó đã xông ra, mắt hau háu nhìn cái thùng thơm phức, nhưng không dám xông vào tranh cướp.
Mật Nương đi vào gian phòng phía tây, cửa hé mở. Nàng vừa đẩy cửa, Đại Đốm đã vẫy đuôi chạy ra đón, m.ô.n.g ngoáy tít, một tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797480/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.