Nam nhân từng bước đi ra ngoài, động tác có vẻ miễn cưỡng, nhưng lại tận hưởng khoảnh khắc này, cứ thế đẩy đẩy kéo kéo mà đi ra.
Vào chuồng dê, Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã liền bỏ mặc cha mẹ chạy đi tìm bạn chơi. Mật Nương kéo tay áo Ba Hổ tìm chỗ trống, loanh quanh nửa vòng cũng không tìm được chỗ tốt, đành phải ôm con đứng xem.
“Nàng kéo ta ra đây làm chỗ dựa lưng phải không.” Ba Hổ một tay ôm con, một tay ôm nàng.
Mật Nương không nghe rõ hắn nói gì, cười cho có lệ, mắt lại hướng về sân khấu.
Ba Hổ nhìn một lát liền thấy chán, mắt đảo quanh đám đông, bắt gặp không ít ánh mắt cũng không tập trung vào sân khấu: mấy cậu trai trẻ nóng lòng muốn nắm tay cô gái, mấy lão già lợi dụng bóng tối sờ soạng lung tung, còn có cả đôi nam nữ ngồi lên đùi nhau, mắt nhìn sân khấu nhưng tay thì không hề nhàn rỗi.
“Khụ khụ.” Hắn ho khan hai tiếng thật to, nhưng hoàn toàn không làm phiền đến người ta.
“Đúng là không biết xấu hổ.” Muốn làm chuyện đó về nhà không được à? Tìm chỗ không người không được à? Mật Nương phân tâm nhìn hắn, nhón chân ghé sát tai hắn, nói lớn: “Ngươi sao thế? Lẩm bẩm gì đấy?”
Ba Hổ sâu kín nhìn nàng hai cái, chỉ tay về phía trước bên phải. Cảm giác lực nắm tay hắn của nàng siết chặt, hắn biết nàng đã thấy rõ, liền kéo nàng đi ra ngoài.
“Gọi bọn nhỏ về thôi.” Ra khỏi chuồng dê hắn mới lên tiếng. Dưới sân khấu bẩn thỉu hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797482/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.